Thứ Năm, 6 tháng 3, 2014

NỖI BUỒN XA VẮNG

Tôi ngồi với một mình tôi
Buồn như cháy ruột, buồn ơi là buồn
Buồn khi nắng lụi chiều hôm
Buồn khi xa vắng hoàng hôn sương mờ
Một mình như ngẩn như ngơ
Cứ thương, cứ đợi, cứ chờ… người ơi.




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét