Thứ Bảy, 29 tháng 3, 2014

CƠN MƯA ĐẦU MÙA

Cơn mưa đầu mùa
Cơn mưa nhớ em
Một thoáng ngỡ rằng xuân sang hạ
Có giọt nước sao long lanh quá
Cứ như là đôi mắt của người yêu

Cơn mưa đầu mùa giọt đổ xiêu xiêu
Có ngọn gió luồn qua mành nước
Từng giọt gẩy như tiếng đàn bất chợt
Như lời em réo rắt gọi anh về

Cơn mưa đầu mùa gợi nhớ cánh đồng quê
Nơi ta đội nắng mưa trên đồng bãi
Qua thảm cỏ hàng cây em đứng lại
Để trao anh ngọt mát nụ hôn đầu

Cơn mưa đầu mùa càng thêm nhớ về nhau
Nơi góc phố trong chiều em ướt áo
Ta trao hết cho nhau trong gió bão
Biển muôn trùng ngọn sóng thức cùng đêm

Cơn mưa đầu mùa cho anh nhớ em
Bao kỷ niệm để nặng lòng thương nhớ
Anh vẫn ước có một ngày như thế
Lại được hôn em trong ướt đẫm mưa chiều...





TẶNG EM YÊU NHỮNG HÌNH ẢNH XINH ĐẸP NÀY

Cùng chiêm ngưỡng chùm ảnh “Your Vietnam” với những góc nhìn sinh động về cuộc sống thường nhật trên khắp các vùng miền Tổ quốc:
Vịnh Hạ Long (Ảnh: Simone Fisher)
Vịnh Hạ Long (Ảnh: Simone Fisher)
Ruộng bậc thang ở vùng núi phía Bắc (Ảnh: Lê Đức Thọ)
Ruộng bậc thang ở vùng núi phía Bắc (Ảnh: Lê Đức Thọ)
Cậu bé chăn trâu ở Sapa (Ảnh: Tiong Wee Wong)
Cậu bé chăn trâu ở Sapa (Ảnh: Tiong Wee Wong)
Phố phường Hà Nội (Ảnh: Lesley Williamson)
Phố phường Hà Nội (Ảnh: Lesley Williamson)
Phố phường Hà Nội (Ảnh: Lesley Williamson)
Người thanh niên bất ngờ bị hỏng xe dưới trời mưa ở thành phố Hồ Chí Minh (Ảnh: Ulysse Lemerise Bouchard)
Phố phường Hà Nội (Ảnh: Lesley Williamson)
Hình ảnh một cô bé người Dao đỏ ở Sapa rụt rè đứng bên bậu cửa nhìn người khách du lịch (Ảnh: Kimberley Coole)
Người lái đò trên sông Thu Bồn ở Hội An (Ảnh: Aaron Santos)
Người lái đò trên sông Thu Bồn ở Hội An (Ảnh: Aaron Santos)
Bãi biển Cửa Lò (Ảnh: Bùi Hoàng Hải)
Bãi biển Cửa Lò (Ảnh: Bùi Hoàng Hải)
Những đồi cát ở Bình Thuận (Ảnh: Nguyễn Hiền)
Những đồi cát ở Bình Thuận (Ảnh: Nguyễn Hiền)
Vườn quốc gia Ba Vì sau cơn mưa (Ảnh: Seok Ping Goh)
Vườn quốc gia Ba Vì sau cơn mưa (Ảnh: Seok Ping Goh)
Những cô bé háo hức ngước nhìn thác Voi ở gần Đà Lạt (Ảnh: Madeleine Stevens)
Những cô bé háo hức ngước nhìn thác Voi ở gần Đà Lạt (Ảnh: Madeleine Stevens)
Những cô gái mặc áo dài trắng đi lễ ở chùa Tây Phương, ngoại thành Hà Nội (Ảnh: Paul Levrier)
Những cô gái mặc áo dài trắng đi lễ ở chùa Tây Phương, ngoại thành Hà Nội (Ảnh: Paul Levrier)
Vịnh Hạ Long (Ảnh: Monika Potocka)
Vịnh Hạ Long (Ảnh: Monika Potocka)
Khu phố cổ Hà Nội (Ảnh: Shawn Hughes)
Khu phố cổ Hà Nội (Ảnh: Shawn Hughes)
Ẩm thực đường phố tại Hội An (Ảnh: Thomas Freeman)
Ẩm thực đường phố tại Hội An (Ảnh: Thomas Freeman)
Người bán bóng bay trên phố phường Hà Nội (Ảnh: Patrick Lenhart)
Người bán bóng bay trên phố phường Hà Nội (Ảnh: Patrick Lenhart)
Bà cụ bán hương ở Huế (Ảnh: Jamie Lafferty)
Bà cụ bán hương ở Huế (Ảnh: Jamie Lafferty)
Bà cụ bán hương ở Huế (Ảnh: Jamie Lafferty)
Những chiếc xe chở hàng ở Việt Nam là một nét đặc biệt gây ấn tượng đối với khách du lịch nước ngoài (Ảnh: Scot Montjoy)
Ruộng bậc thang ở miền núi phía Bắc (Ảnh: Kim Harmassi)
Ruộng bậc thang ở miền núi phía Bắc (Ảnh: Kim Harmassi)
Trở về nhà lúc hoàng hôn (Ảnh: Lê Đức Thọ)
Trở về nhà lúc hoàng hôn (Ảnh: Lê Đức Thọ)
Hội An lúc lên đèn (Ảnh: Peter Cazenas)
Hội An lúc lên đèn (Ảnh: Peter Cazenas)
Em bé người Dao đỏ ở vùng núi phía Bắc (Ảnh: Stephen Govel)
Em bé người Dao đỏ ở vùng núi phía Bắc (Ảnh: Stephen Govel)
Hội An đẹp cổ kính (Ảnh: Aaron Santos)
Hội An đẹp cổ kính (Ảnh: Aaron Santos)
Một người phụ nữ ở Tả Phìn, Sapa cặm cụi bên chiếc máy khâu (Ảnh: Anand Khokha)
Một người phụ nữ ở Tả Phìn, Sapa cặm cụi bên chiếc máy khâu (Ảnh: Anand Khokha)
Người phụ nữ H’Mông hoa địu con tới chợ phiên (Ảnh: Doug Jones)
Người phụ nữ H’Mông hoa địu con tới chợ phiên (Ảnh: Doug Jones)
Những tín đồ đạo Cao Đài đang hành lễ (Ảnh: Brendan Bucy)
Những tín đồ đạo Cao Đài đang hành lễ (Ảnh: Brendan Bucy)
Một bé gái ở thành phố Hồ Chí Minh (Ảnh: Mike de Lange)
Một bé gái ở thành phố Hồ Chí Minh (Ảnh: Mike de Lange)
Cô bé H’Mông hoa ở Lào Cai (Ảnh: Mederick Guedon)
Cô bé H’Mông hoa ở Lào Cai (Ảnh: Mederick Guedon)
Một người bán hàng rong ở phố cổ Hà Nội (Ảnh: Michael Maher)
Một người bán hàng rong ở phố cổ Hà Nội (Ảnh: Michael Maher)
Một cặp đôi đang chụp ảnh cưới ở Hà Nội (Ảnh: Jose Truchado)
Một cặp đôi đang chụp ảnh cưới ở Hà Nội (Ảnh: Jose Truchado)
Cảnh sát giao thông (Ảnh:C
ảnh sát giao thông (Ảnh: YingTao Hu)
Một phụ nữ bồng con chờ chồng về ở cảng Mũi Né (Ảnh: Vidal Nicolas)
Một phụ nữ bồng con chờ chồng về ở cảng Mũi Né (Ảnh: Vidal Nicolas)
Bích NgọcTheo Nat Geo

THÀNH PHỐ VÀ EM

Chiều thứ bảy lang thang phố cũ
Những con đường như lạ như quen
Tôi nhặt lại những lời em gọi
Thả hồn theo mây gió êm đềm

Con đường ấy mỗi ngày em đến
Cây phượng hồng buông lá làm duyên
Đoá hoa nở cuối mùa sót lại
Đỏ hồng tươi như nụ cười em

Ôi thành phố nhỏ nhoi mà yêu quá
Ngày mỗi ngày như thêm nặng tình duyên
Như cứ thể yêu nhau là vô tận
Đã yêu rồi lại cứ muốn yêu thêm

Ước gì được thấy em trên phố vắng
Đôi mắt huyền tôi thao thức hằng đêm
Đã nung nấu lòng tôi từ buổi ấy
Để hôn lên xanh thăm thẳm dịu hiền

Ôi thành phố sao tôi yêu đến thế
Bởi nơi này tôi đã được yêu em
Đã được sống những tháng ngày hạnh phúc
Đã yêu rồi đời lại cứ nhân lên

Tôi yêu em và yêu thành phố
Yêu như buổi đầu hai đứa mới làm quen
Bao hờn giận niềm vui hạnh phúc
Nơi trái tim mình da diết gọi tên em...


BIỂN VÀ EM

THUYỀN VÀ BIỂN

Thứ Hai, 24 tháng 3, 2014

NHỮNG NGÀY YÊU THƯƠNG





NGU NGƠ

Có những lúc ngu ngơ
Tôi hoá thành thằng ngố
Không hiểu hết lòng em
Giận hờn thêm sầu khổ

Có lẽ cuộc đời tôi
Em đã là tất cả
Cô bé thật dễ thương
Tôi yêu em nhiều quá

Xin em đừng hờn giận
Để chiều buồn xót xa
Sao mà tôi thật ngốc
Hai cộng một là ba…

Bất ngờ nghe tim nhắc
Yêu nhau mãi cơ mà?


Chủ Nhật, 23 tháng 3, 2014

NỖI NHỚ DÀI THÊM

Bỗng dưng thích bài hát Ngại ngùng. Câu hát "xào xạc đưa chiếc lá bay xa, ngồi mà nhớ người ta..." thật đúng tâm trạng lúc này. Nhớ và nhớ dằng dặc.

Thứ Sáu, 21 tháng 3, 2014

TIẾNG GỌI

Lang thang đi dưới sương chiều
Vầng trăng cuối tháng đã neo bên trời
Lẻ loi tôi với mình tôi
Lắng nghe tim gọi hỡi người tôi yêu...

NỤ HÔN

Chiều nay chẳng được thấy em
Bồi hồi lối cũ đường quen ngày nào
Bất ngờ gió thổi qua mau
Tưởng như ngọt nụ hôn đầu em trao...


Thứ Năm, 20 tháng 3, 2014

NGHE CÂU DÂN CA

Đã bao lần nghe câu hát dân ca
Vẫn thấy xao lòng lời thương lời nhớ
Rằng yêu em một đời chưa hết nợ
Nợ nhân tình cứ thế nặng lòng nhau

Câu hát đằm lòng nghĩa thẳm tình sâu
Những lúc nắng mưa gừng cay muối mặn
Càng trắc trở tình yêu thương càng nặng
Đã yêu rồi ai bảo dễ lìa nhau

Từ buổi đầu tiên hò hẹn trên cầu
Gió thổi áo bay về lừa cha dối mẹ
Yêu là thấm vào nhau như thế
Bao mạch ngầm trong đất chảy muôn nơi

Nghe câu dân ca ngày ấy em ơi
Càng hiểu ông cha một thời đắm đuối
Chuyện tình yêu chẳng bao giờ có tuổi
Đã yêu nhau là như mới bắt đầu...

Say đắm lòng người là câu hát trao nhau
Cay đắng buồn thương nỗi lòng xa cách
Dù duyên phận chảy hoài trong nước mắt
Nỗi niềm thương xoa dịu trái tim mình

Nghe câu dân ca khúc hát ân tình
Nghe chuyện tình yêu ngàn năm vẫn thế
Tình yêu mãi ngàn năm vẫn trẻ
Đã yêu rồi ai bảo dễ lìa nhau....










Thứ Hai, 17 tháng 3, 2014

TRÁI TIM KIM CƯƠNG

Chuyện kể rằng: Ngày xửa ngày xưa có một Hoàng tử thật đáng yêu. Chàng là một người mạnh mẽ mà cũng rất yêu đời. Cuộc sống của chàng luôn trong niềm vui và hạnh phúc. Nhưng rồi số phận của chàng thật nghiệt ngã. Cuộc sống gia đình của chàng cứ như cánh đồng mùa hạ, khô héo dần dưới nắng trời. Buồn với cuộc sống riêng tư, chàng đi đây đi đó, lấy niềm vui là những bức hoạ phong cảnh làng quê, là những khúc hát, vần thơ để quên đi những nỗi niềm trắc ẩn. Chàng đi mãi, đi mãi… Mệt quá, chàng ngủ thiếp bên một gốc cây già lúc nào không biết. Trong giấc ngủ ấy chàng đã có một giấc mơ thật đẹp.

Chàng mơ thấy một ngày đang đi lang thang, chàng bắt gặp một người phụ nữ. Nàng là Công chúa của một nước láng giềng. Trên nẻo đường cô đơn ấy, hai người gặp nhau và làm quen. Nàng Công chúa thật xinh đẹp và thánh thiện. Hai người gặp nhau như định mệnh. Họ nói chuyện với nhau một lúc mà cứ tưởng như đã quen thân nhau từ lúc nào. Đôi mắt xanh thẳm, kiêu sa của Công chúa đã cuốn hút tâm hồn chàng. Hai người cứ nói chuyện với nhau, câu chuyện cứ dài dài mãi như dòng sông bắt đầu từ thượng nguồn càng chảy về xuôi càng thêm rộng dài, rộng mãi…

Công chúa cởi mở tấm lòng. Nàng cho chàng biết cuộc sống của nàng cũng có những điều uẩn khúc, thương đau. Thế rồi họ chia sẻ cho nhau, cùng nhau rong ruổi trên những chặng đường xa tít tắp. Trải qua những ngày tháng bên nhau, càng đi, họ càng như thấy không thể thiếu nhau trên cõi đời này. Trái tim họ thổn thức, đồng điệu, như tiếng nhạc hoà vào nhau từ trong sâu thẳm của tâm hồn…

Tình yêu của họ thật đẹp. Họ đi qua những cánh rừng đang mùa lá rụng nhưng cánh rừng bỗng nhiên nhú lộc đâm chồi, cả không gian bỗng chốc xanh ngắt một màu xanh tuyệt đẹp. Họ đi qua nơi biển rộng, biển hung dữ bỗng hiền hoà, những ngọn sóng cứ vỗ về âm thầm nơi bờ cát như lắng nghe âm thanh réo rắt của tình yêu. Những rặng dừa xanh, những bờ hoa muống biển bỗng nở ngàn hoa tím ngát. Họ đi đến những con đường vắng vẻ, con đường bỗng nở đầy hoa. Một không gian vắng lặng biến thành phố thị sầm uất, con đường họ đi qua đã thành Đường Hoa, Phố Hoa mà ngày lại ngày hương bay thơm ngát, say đắm lòng người…
Thời gian như gió thổi, mới ngày nào đó mà họ đã đi qua mấy mùa trăng. Bỗng có một ngày nàng Công chúa bất ngờ thay đổi… Nàng nói với chàng những điều khó hiểu, nàng như thấy khó ở, như thấy có gì đó vương vấn trong lòng. Rồi nàng nằng nặc đòi chàng trở về chốn cũ…

Trở về nơi con đường xưa gặp nhau từ buổi đầu, nàng đã nói lời chia tay. Chàng bàng hoàng mà không hiểu điều gì. Thế rồi nàng đi mãi. Nàng đã bỏ lại tất cả những ngày tháng tươi đẹp, những kỷ niệm thân thương, bỏ lại chàng trai đã yêu thương nàng đến cháy lòng, bỏ lại những lời yêu thương nồng nàn một thuở…
Chẳng biết nói gì hơn, chàng chỉ biết nhìn theo gót chân nàng khuất dần sau triền núi…

Nhớ thương nàng Công chúa đẹp người, đẹp nết, thông minh lẫn chút kiêu sa, Hoàng tử cứ như cây cổ thụ lực lưỡng bỗng héo úa từng ngày… Rồi chàng héo khô tâm hồn và thể xác. Chỉ còn trái tim chàng vẫn đập rộn ràng như thuở còn yêu…

Chàng Hoàng tử héo hon và đến một ngày chàng cũng lìa cuộc sống. Trước khi ra đi mãi mãi, chàng kể cho mọi người nghe câu chuyện tình yêu. Một câu chuyện tình đẹp nhất thế gian mà chưa có sách vở hay chuyện cổ tích nào kể lại. Thế rồi chàng ngủ mãi ngủ mãi dưới đám cỏ xanh. Có một ngày bỗng nhiên từ trong nấm mộ của chàng có một luồng ánh sáng kỳ lạ bừng lên. Mọi người chạy đến xem thì thấy một pho kim cương hình trái tim thật đẹp, đẹp chưa từng có trên thế gian này. Trong trái tim kim cương ấy hiện hình lên một người phụ nữ. Hình người phụ nữ thật xinh đẹp, nàng mủm mỉm cười, đôi mắt nàng long lanh như ngọc, thỉnh thoảng đôi mắt ấy nhỏ lệ…

Có người bảo đó là hình ảnh của nàng Công chúa mà chàng đã yêu thương. Tình yêu say đắm, chân thành của chàng đã kết tinh thành ngọc, thành kim cương như muốn minh chứng cho một tình yêu không bao giờ vẩn đục mà mãi mãi trong vắt, không bị bào mòn bởi thời gian như hai trái tim đã yêu đã thương tha thiết…


Ngày nay, nơi nàng bỏ rơi chàng cũng là nơi chàng yên nghỉ đã hoá thành một cánh đồng Hoa cỏ. Trên cánh đồng ấy bỗng nhiên có một ngôi nhà nhỏ xinh xinh, có hồ nước, vườn cây như hai người đã từng mơ ước. Người ta bảo cứ mỗi chiều lại thấy một người phụ nữ xinh đẹp mở cổng bước vào ngôi nhà ấy và trong đó cứ nghe ăm ắp tiếng cười rất hạnh phúc của hai người….


CUỘC SỐNG VÀ ĐẮNG CAY

Thiên nhiên và con người đã hoà quyện vào nhau một cách rất hài hoà. Thiên nhiên đã mang đến cho con người cuộc sống với tất cả những gì đẹp nhất và phong phú nhất. Mỗi bữa ăn hàng ngày và mùi hương của cuộc sống cũng mang đến cho người người sự đa dạng với bao cung bậc cảm xúc.
Ngoài sự ngọt ngào, thiên nhiên cũng mang đến cho con người những thứ đắng cay, chua, chát.
Đắng cay, chua chát như là một phần trong cuộc sống của con người, như là hương vị không thể thiếu.
Có phải thiên nhiên là vậy để huyền hoặc thêm và buộc số kiếp của con người cũng thế.

Ngoài vật chất để duy trì sự sống, con người hơn hẳn đó là có tình cảm mến thương, trân trọng và cao nhất đó là tình yêu.
Nhưng tình yêu đâu chỉ có ngọt ngào. Tình yêu cũng có vui buồn và cay đắng.
Đó là những lúc ta nhận được một sự thật đau buồn khi người ta yêu thương nhất, trân trọng nhất lại đang muốn rời xa ta với bao lý do "chính đáng"...
Ta không thể lừa dối trái tim ta. Tình yêu qua tháng năm đã làm cho trái tim ta thêm mạnh mẽ và bồi đắp nên những giọt hồng cầu tươi tắn để cho cuộc sống nghiệt ngã này thêm tươi mới, thêm đáng yêu và đáng sống.
Có lẽ nào tình yêu chỉ là gió là mây.
Có lẽ nào tình yêu chỉ như hồ nước mà mùa mưa thì đầy mà mùa khô thì cạn.
Tình yêu không thể lý giải bằng một định nghĩa và những công thức khô khan. Vì đó là sự rung cảm của tâm hồn, của tất cả tình người.

Tôi đã yêu em với tất cả sự chân thành. Nhưng số kiếp lại trái ngang, trắc trở.
Dù sao chăng nữa những ngày đã sống bên nhau sẽ mãi mãi là những ngày đẹp nhất, hạnh phúc nhất của cuộc đời. Người thanh niên Pa-Ven của đất nước Ucraina trong tác phẩm "Thép đã tôi thế đấy" đã từng nói: Đời người sống chỉ một lần, sống cho khỏi làm sao xót xa ân hận bởi những năm tháng đã trôi qua, đã sống hoài, sống phí...
Tôi đã được sống những ngày đẹp nhất. Dù có phải nhận lại những đắng cay thì tôi vẫn đành lòng. Vì tôi đã yêu em, yêu sâu thẳm trong trái tim mình. Tôi không trách em điều gì.

Những ngày đã qua là những ngày đáng sống. Những kỷ niệm đã dài theo tháng năm, đã trở thành máu thịt, trở thành một tài sản tinh thần vô giá. Tôi đã và đang nâng niu, trân trọng. Những kỷ niệm ấy đã đúc nên giữa tâm hồn tôi một tượng đài.

Tôi không trách em và không có quyền trách em, chỉ trách ông trời sao lại đưa con người yêu thương nhau vào nơi gai góc. Sao lại đem số phận chúng con ra để trêu đùa.

Thương em thật nhiều và yêu em cũng thật nhiều.
Rồi mai đây nếu như em không còn yêu tôi nữa, thì tôi vẫn còn yêu em, bởi trong lòng tôi em đã ngự trị hình bóng em rồi. Giả như một ngày nào đó em sẽ cố quên và sẽ cố xoá đi hình bóng tôi trong trái tim em thì tôi cũng đành vậy nhưng tôi không trách em. Và tôi vẫn giữ cái của riêng tôi là hình ảnh em với tất cả những gì đẹp nhất. 

Dù sao đi nữa tôi cũng đã yêu em và yêu em cả những lúc buồn thương cay đắng nhất.
Thôi đành để cho trái tim tự mách bảo, tự thổn thức và gọi nhau da diết những đêm dài...
Cho anh được yêu em một phía của riêng mình được không em?

Dù đi đâu, ở đâu, trong trái tim anh vẫn mang nặng tình em, dõi theo em với tất cả sự chân thành.
Anh cầu chúc cho em sức khoẻ, bình an. Cầu chúc cho em được sống những ngày đẹp nhất.
Và em cứ suy nghĩ rằng: Trên thế gian này có một người  mãi mãi yêu em!







Chủ Nhật, 16 tháng 3, 2014

VUI VỚI CỎ

Suốt ngày day dứt nhớ ai
Đành vui với bóng chạy hoài cỏ ơi
Chạy vòng quanh đến mệt nhoài
Mà sao tim cứ gọi hoài người thương...

GIẢ NHƯ

Giả như một ngày tôi được chết
Để khỏi buồn khỏi nhớ người ta
Để khỏi đau tim những chiều chủ nhật
Ngóng từng giây từng khắc trôi qua

Thì tôi vẫn yêu em trong đám cỏ
Giữa những ngày đông lạnh mưa sa
Nhịp tim tôi theo chân em mỗi sáng
Những nẻo đường đã in dấu hai ta

Giả như một ngày tôi yêu em đến chết
Em hãy cài lên đám cỏ một nhành hoa...

Thứ Bảy, 15 tháng 3, 2014

BUỒN ƠI!

Chiều thứ bảy ngắm hoàng hôn
Cớ sao lòng lại buồn hơn những ngày
Biết em đau ốm sao đây
Thương em xa cách mắt cay giọt buồn...

THƯƠNG EM

Thương em bị ốm em ơi
Trách cơn gió lạnh buốt người tôi yêu
Nhớ em tôi gọi trong chiều
Nụ hôn gửi gió, thương yêu gửi về...

Thứ Hai, 10 tháng 3, 2014

NÓI VỚI EM YÊU

Biết mấy tháng ngày anh đã yêu em
Từ buổi ban đầu của mùa thu ấy
Nơi ánh mắt nụ cười em đọng lại
Để cho lòng anh những lúc bâng khuâng

Ly cà phê bên góc phố nhớ thương
Anh ngắm em cười anh nghe em nói
Có vị ngọt của một thời nông nổi
Có giọt buồn chất chứa chẳng hề vơi

Anh từng đi và đi khắp muôn nơi
Dấu chân trần đã in lên bao vùng đất
Nếm vị mặn và có khi chua chát
Vẫn đi qua bao giông tố cuộc đời

Tưởng như lòng nhiệt huyết có đầy vơi
Ngắm cánh đồng xanh bình yên mùa lúa trổ
Và bình thản đón gió về trước cửa
Đông lạnh lùng qua xuân cũng tới nhẹ nhàng

Bỗng chốc cuộc đời lại rẽ sang ngang
Là lúc gặp em những phong ba đã nổi
Chỉ ngắm em cười chỉ nghe em nói
Mà lòng anh đã nghiêng ngả vì em

Ngày tháng đi qua nỗi nhớ hằng đêm
Những lần gặp nhau khắc vào lòng bao kỷ niệm
Nơi hò hẹn mỗi con đường ta đến
Cứ âm thầm âm ỉ chảy vào nhau

Những ngày yêu thương đời bỗng thấy xanh màu
Ta thấm vào nhau như hai giọt nước
Trong đau khổ không quên lời hẹn ước
Đã yêu rồi ai nỡ phụ lòng nhau

Giả như đời có bãi bể nương dâu
Giả như em trở về một thời thiếu nữ
Để anh được yêu em thêm lần nữa
Được ghé môi hôn vị ngọt thuở ban đầu…


Thứ Bảy, 8 tháng 3, 2014

HAI ĐẦU NỖI NHỚ

Nỗi nhớ mỗi ngày cứ thế nhân lên
Ăm ắp từng đêm, cồn cào mỗi sáng
Người có tình yêu, đời cần giọt nắng
Như ta có nhau để hạnh phúc dâng đầy

Có những khi buồn xen lẫn đắng cay
Là lúc xa nhau hai đầu nỗi nhớ
Giữa đêm vắng vẫn giữ hồng ngọn lửa
Như lòng ta đã cháy hết với nhau rồi...

Thứ Năm, 6 tháng 3, 2014

CÓ PHẢI THẾ KHÔNG EM?

Em biết không, ngày hôm nay anh buồn và nhớ em đến vô cùng. 
Hình ảnh em cứ quấn vào trong tâm trí anh, dồn nén lên ngực anh với tất cả những nỗi buồn thương day dứt.
Anh chẳng làm được việc gì. Thế rồi anh đi lang thang trên phố. Thành phố sao thường ngày rộng thế mà hôm nay bỗng thấy chật hẹp đến bất ngờ. Anh cứ đi, cứ đi vòng vo như thế và nghe tiếng lòng thầm gọi tên em.
Anh nhớ gương mặt em với nụ cười thật hạnh phúc mỗi khi ta bên nhau. Đôi mắt ấy long lanh, đầy nhiệt huyết với tất cả sự yêu thương và thánh thiện. Anh vẫn biết sau nụ cười ấy là cả những gì gian khó mà em đã và đang đi, đang phải chịu bao đắng cay bởi một tình yêu đã níu hai ta giữa tình đời đầy trắc trở...
Có những khi anh đã thấy em thật mệt mỏi và anh cũng thế. Hai đứa như hai người leo núi đã đi qua những chặng đường dài, qua những thác ghềnh, rồi những nơi khô khát... có khi tưởng như phía trước sẽ là dòng sông ngọt mát thì lại nối tiếp những núi đồi... và lại tiếp đến những đỉnh non cao ngút mắt.
Có khi em đã bảo với anh rằng hay chăng, hay là....
Nhưng anh biết, anh đọc được trong mắt em. Vì trên cõi đời này không có ai yêu anh, yêu đến hết mình như em. Và em cũng đã cảm nhận hết được trong anh những gì anh dành cho em qua những tháng ngày ta đã sống.
Số phận nghiệt ngã đã đưa ta đến bên nhau.
Và cũng chỉ có số phận nghiệt ngã mới đưa ta rời nhau được có phải thế không em.
Bây giờ anh chẳng biết làm gì hơn trước một trái tim bướng bỉnh cứ suốt ngày da diết gọi tên em...



NỖI BUỒN XA VẮNG

Tôi ngồi với một mình tôi
Buồn như cháy ruột, buồn ơi là buồn
Buồn khi nắng lụi chiều hôm
Buồn khi xa vắng hoàng hôn sương mờ
Một mình như ngẩn như ngơ
Cứ thương, cứ đợi, cứ chờ… người ơi.




Thứ Tư, 5 tháng 3, 2014

Thứ Hai, 3 tháng 3, 2014

NHỚ EM LẮM

Nhớ em quá đến đau lồng ngực
Sóng trong lòng không một phút bình yên
Cố nhắm mắt, chẳng thể nào ngủ được
Chỉ thấy em hiền đang ngự giữa trái tim...

ĐÊM NHỚ EM

Đêm dài hun hút em ơi
Nhớ em anh cũng rối bời lòng đây
Một mình ôm tấm chăn này
Tưởng như em gối lên tay ấm nồng...

ĐỢI

Bảy giờ, tám giờ, chín giờ...
Đợi dòng tin nhắn bất ngờ từ em
Đợi hoài chỉ thấy màn đêm
Nhớ em. Rượu đắng uống thêm với mình...

Chủ Nhật, 2 tháng 3, 2014

ƯỚC ĐẾN NGÀY XƯA

Ước chi được trở về với biển
Để bồi hồi với sóng khơi xa
Được bên em bước trên bờ cát
Giữa phố phường chỉ có hai ta

Được ngắm em cười được nghe em nói
Những lời thương nhung nhớ ngày xa
Được ôm em vào trong lòng ngực
Để tan vào nhau trong nắng gió chan hòa...

ĐI VỀ ĐÂU HỠI EM

Ngày chủ nhật tôi như chiếc lá
Cuối thu vàng rụng xuống bờ đê
Cơn gió thổi từ đâu chợt đến
Cuốn tôi theo như lạc lối về

Tôi đi lang thang ngày không có em
Mỗi góc phố những vui buồn kỷ niệm
Nhớ em quá con đường xưa ta đến
Bao tháng ngày đã sưởi ấm trong nhau

Mải miết đi tìm. Em ở nơi đâu
Tôi gọi tên em giữa mênh mông trời đất
Dòng tin nhắn cũng héo buồn hiu hắt
Hình bóng em thêm nhức nhối trái tim này

Có tội tình chi mà gieo nỗi đắng cay
Sao số phận trái ngang để tôi yêu em như thế
Yêu như núi như sông như bể
Sắp hết hơi rồi mà chưa thể đến bên nhau

Tôi chạy theo em dẫu cay đắng buồn đau
Dẫu biết những ngày sau không thể về được nữa
Đã hết đường lui đã tàn nhịp thở
Mà em còn đang ở thật xa...

Lại chủ nhật buồn đếm phút giây qua
Tôi nhớ về em cháy lòng bao kỷ niệm
Em thành máu thịt của đời tôi vĩnh viễn
Cả những khi tôi rời xa cõi đời này...