Thứ Sáu, 31 tháng 1, 2014

CHÚC MỪNG NĂM MỚI!

CHÚC EM NĂM MỚI KHỎE MẠNH, BÌNH AN, VUI VẺ, THÀNH CÔNG.
YÊU EM RẤT NHIỀU.





























GIAO THỪA NHỚ EM

Em ơi, xuân mới đến rồi
Ngàn cây lộc biếc đất trời nở hoa
Giờ này anh ở phương xa
Biết em có nhớ đường qua ngày nào

Ngẫm từ buổi ấy thương nhau
Áo em gửi tặng qua cầu nhớ thương
Anh ôm giấc mộng đêm trường
Nhớ em chín đợi mười thương những ngày
Nhớ từ buổi ấy mưa bay
Tay em nồng ấm dâng đầy yêu thương
Hoàng hôn tím nhớ đêm trường
Để anh vương nợ nắng sương hẹn hò
Yêu em ngày đợi đêm chờ
Nỗi buồn hiu hắt từng giờ xa nhau
Nhớ lời hò hẹn sông sâu
Dòng sông thác đổ nhịp cầu song đôi
Một mùa xuân mới em ơi
Ta đi qua nửa đường đời đó em
Biển ngàn năm sóng ngày đêm
Lòng anh thao thức thương em đêm ngày
Giã từ năm cũ là đây
Đón mùa xuân mới tràn đầy yêu thương
Nhớ em biết mấy vấn vương
Yêu em qua mỗi con đường có nhau
Giờ này em ở nơi đâu
Gió ơi đừng chạm thêm đau tim này…
Năm qua bao nỗi đắng cay
Xuân này thêm thắm những ngày có nhau

Giao thừa chẳng thấy em đâu
Một mình anh với đêm thâu một mình
Nhớ em chỉ ngắm bóng hình
Nụ cười đôi mắt ân tình trao nhau
Đã thương thương đến kiếp sau
Đã yêu yêu đến bạc màu thời gian
Những khi nắng gió mưa ngàn
Áo mưa cùng đội mảnh khăn chung đầu
Nửa vầng trăng khuyết có nhau
Biển thương sóng cũng bạc đầu vì em
Đợi chờ nhau đến trắng đêm
Chợ hoa khoe sắc êm đềm hai ta
Bông hồng một chút kiêu sa
Thương nhau dẫu có đường xa hóa gần
Mừng vui đón một mùa xuân
Càng thương em đã vạn lần yêu anh
Dẫu rằng sợi chỉ mong manh
Trời kia đã buộc cho mình nhớ ta
Dù cho bão nổi mưa sa
Càng yêu càng thắm ngàn hoa tình đời
Mùa xuân đã đến đây rồi
Xuân ơi tôi nguyện suốt đời yêu em.





Thứ Năm, 30 tháng 1, 2014

THƯ GỬI CHO EM

Em thân yêu!

Thấm thoắt thời trôi đi, thế mà anh đã phải xa em như quá lâu rồi. Những ngày xa em là những ngày dằng dặc trong niềm thương và nỗi nhớ. Lúc chia tay em lên xe, anh cứ như đứa trẻ bị mẹ bắt đến trường. Mỗi con đường, góc phố thân thương, hình ảnh em hiện lên trong đầu anh, chiếm trọn lòng anh nặng trĩu... Có lúc anh định bỏ chuyến bay để được trở về bên em. Và anh tự trách mình sao ngốc thế, không mang theo một tấm áo cũ của em để ôm vào lòng cho đỡ nhớ...
Em ơi!
Nhiều đêm anh nằm và suy nghĩ. Nghĩ về những ngày tháng ta đã ở bên nhau, ta đã sẻ chia cay đắng, ngọt bùi. Anh vẫn biết em đã yêu anh và yêu rất nhiều. Hai đứa đã yêu một cách tự nhiên mà không nghĩ suy tính toán. Cứ như tuổi mười chín, đôi mươi gặp nhau, yêu nhau và yêu say đắm để một lúc ta bình tĩnh lại thì đã thấy mình không thể thiếu nhau. Nghĩa là cuộc đời này sinh ra ta để yêu và để nhớ.

Thứ Tư, 29 tháng 1, 2014

NÓI VỚI EM TRONG ĐÊM CUỐI NĂM

Đêm cuối năm một mình một bóng
Lòng u hoài thương nhớ về em
Bao ngày tháng đã yêu đã nhớ
Nao nao buồn như ai cứa vào tim

Giờ nay em ở đâu
Em cười hay em khóc
Những đêm dài nhung nhớ có lạnh thêm
Em có biết có người nơi xa lắc 
Thương em nhiều lòng khắc khoải hằng đêm

Có ai đó chạm vào em không đấy
Anh nóng lòng như vò xé con tim
Anh cứ sợ em chòng chành bến đợi
Tình yêu kia anh dâng trọn em rồi...

Có lẽ cuộc đời không cho anh lần nữa
Chỉ lần này và chỉ có em thôi
Chỉ có tình em như sông như suối
Chảy giữa lòng anh không một phút nào nguôi

Yêu em lắm chẳng thể nào cho đủ
Tháng ngày dài dù môi có kề môi
Dù ôm ấp trái tim luôn khao khát
Một ngày xa như đã mấy năm rồi

Tình em đã neo anh vào với phố
Mỗi sáng mỗi chiều nỗi nhớ bỗng chơi vơi
Tin em đến từ nơi ngàn dặm
Ấm lòng anh xa cách mấy phương trời

Em có biết anh yêu em từ đấy
Những giọt buồn đã hóa lệ tuôn rơi
Thấm vào nhau như duyên từ kiếp trước
Như ngày xưa ta đã cưới nhau rồi

Những lúc nắng mưa chiều buông lá đổ
Cơn gió buồn thổi lên má em thôi
Anh đã thấy lòng đau hờn giận
Day dứt tâm can như chết nửa con người

Đêm cuối năm đêm cứ như dài mãi
Nghe tiếng đời ai tất tả ngược xuôi
Có ai giúp chở tôi ngàn nỗi nhớ
Gửi về em xa cách mấy phương trời...
















Thứ Sáu, 24 tháng 1, 2014

MÙA VUI HẠNH PHÚC

Thế là một năm đã trôi qua. Một năm thật nhiều niềm vui và cũng có chút ưu tư.
Vui bởi lẽ một năm ấy chúng ta đã được sống trong niềm vui và hạnh phúc. Cuộc đời như định mệnh đã khéo đưa ta đến với nhau, hoà vào nhau trong cuộc sống đầy khắc khổ này. Tình yêu đã cho ta sự tự tin hơn trong cuộc sống. Những lúc khó khăn ta đã bên nhau để chia sẻ, động viên và xây nên một niềm tin tưởng sâu sắc.
Trong niềm vui ấy có chút ưu tư bởi lẽ trong cuộc sống có những điều lại không như ta mong muốn. Những ngày mùa thu cây cối đơm mầm xanh lá lại bỗng bất ngờ nổi lên bão bùng, mưa gió. Những cơn mưa nặng hạt, xối xả đã gây nên những trận lũ quét ghê người…

CHÚC MỪNG NĂM MỚI

CHÚC EM NĂM MỚI VUI, KHOẺ, BÌNH AN!



















MỘT TUẦN XA EM...

Em Thân yêu!
Thế là một mùa xuân đến. Điều đầu tiên anh chỉ biết cầu chúc cho em sức khoẻ, bình yên.
Anh rất buồn khi phải xa em như thế này.
Anh luôn nhớ em. Yêu em rất nhiều.
Hôn em!



Thứ Tư, 22 tháng 1, 2014

CÀ PHÊ NGÕ VẮNG

Sáng chưa kịp uống cà phê
Cứ như lối cũ đi về thiếu ai
Cuối năm công việc rối hoài
Hẹn rồi lỡ hẹn, lòng này đắng thêm...


Thứ Ba, 21 tháng 1, 2014

SỮA ONG CHÚA

Sữa ong chúa là một loại thuốc bổ vô cùng quý báu từ thiên nhiên. 
Tuy nhiên việc sử dụng sữa ong chúa như thế nào cho đúng cách để phát huy tác dụng của nó luôn là một điều khó. Bài viết sau hướng dẫn các bạn cách sử dụng sữa ong chúa, đặc biệt là sữa ong chúa tươi một cách tốt nhất.

Với đàn ông, uống sữa ong chúa tươi mỗi ngày chừng 10 giọt (khoảng 01 muổng cà phê) có tác dụng duy trì sự cương cứng của dương vật, kéo dài thời gian quan hệ tình dục, tăng cường trí nhờ và khả năng tập trung. Nếu sử dụng sữa ong chúa viên, người lớn mỗi ngày uống từ 1 đến 2 viên  loại có hàm lượng 1450 mg.
Với phụ nữ, sữa ong chúa là chất chống oxy hóa da, chống sạm, nám da, giữ mãi tuổi thanh xuân. Phụ nữ có thể uống sữa ong chúa ngày 2 lần, mỗi lần 1 muỗng cà phê. Ngoài ra ta có thể sử dụng sữa ong chúa để dưỡng da như sau:
- Rửa sạch da mặt, sau đó bôi một lớp sữa ong chúa lên mặt
- Mat-xa da mặt khoảng 10 phú, sau đó để nguyên 30 phút.
- Rửa mặt kỹ với nước ấm.
Làm như vậy khoảng 40 ngày bạn sẽ có một làn da mặt khỏe mạnh, tươi sáng và trắng mịn.
Sữa ong chúa có vị hơi chua và gắt nên hơi khó uống, không nên uống trực tiếp mà tốt nhất nên pha với mật ong, nước cam hoặc sữa chua để uống. Nếu bạn đã quen với mùi vị của sữa ong chúa, thì tốt hơn hết là hãy ngậm sữa ong chúa nguyên chất dưới đầu lưỡi, lúc đó niêm mạc lưỡi sẽ hấp thu nhiều chất dinh dưỡng hơn là uống.

Do chứa nhiều chất dinh dưỡng nên sữa ong chúa đòi hỏi phải được bảo quản kỹ từ khâu thu hoạch đến khi tiêu dùng. Cụ thể, sữa ong chúa tươi phải bảo quản trong ngăn đá tủ lạnh để không bị oxy hoá, bảo quản sữa ong chúa được lâu hơn. Kể cả sữa ong chúa viên sau khi mở hộp bạn cũng nên để trong ngăn mát tủ lạnh, không nên bảo quản ở ngoài tránh tình trạng sữa ong chúa bị đổi màu, kém chất lượng.

RẠN DA SAU KHI SINH

Xin chào chị,

Da chị đã bị rạn LÂU rồi thì không thể dùng thuốc hay bất kì mỹ phẩm gì để chữa trị khỏi hoàn toàn. Nếu muốn chữa trị hoàn toàn vết rạn, chị có thể tìm đến các trung tâm thẩm mỹ để tìm hiểu các phương thức như 
chiếu năng lượng ánh sáng laser CO, IPL hoặc công nghệ kim lăn...Tuy nhiên các phương thức này chi phí khá cao nên nếu các vết rạn của chị không quá nặng thì có thể kiên trì sử dụng hàng ngày và đều đặn các loại kem, sữa chống rạn da. Qua một thời gian các vết sẹo do rạn sẽ tiệp màu dần với màu da, đồng thời làn da cũng được nuôi dưỡng để khỏe mạnh hơn. 

Thứ Hai, 20 tháng 1, 2014

NẾU...

Nếu một ngày
Em không yêu tôi nữa
Tôi vẫn một lòng thương nhớ vì em
Như những lúc bên nhau đắm đuối
Hạnh phúc bên nhau ngày tháng êm đềm...

Tôi yêu em
Chưa một giây ngưng nghỉ
Qua bao nẻo đường biết mấy thân thương
Nơi biển mặn ta trải lòng với biển
Hạnh phúc bên nhau ấm áp những đêm trường

Tôi yêu em bởi tấm lòng thánh thiện
Giữa cuộc chưa có lúc bình yên
Giữa cơn mưa ướt áo ngày chờ đợi
Càng thêm yêu em xinh đẹp dịu hiền

Có những lúc tình đời nghiệt ngã
Nỗi lòng em có con sóng chao nghiêng
Em day dứt âu lo sầu nhớ
Tôi đơn côi mình gối tay mình

Ôi nhớ quá 
Giờ này em xa cách 
Tôi nguyện cầu cho em được bình yên
Trong giấc mộng
Tôi nhớ em da diết
Nỗi buồn thương đâu chỉ có có riêng mình

Nếu một ngày
lòng em không còn tôi nữa
Tôi vẫn đêm ngày thương nhớ về em
Vẫn yêu như đã từng yêu từng nhớ
Dù trái tim buồn và tan nát khổ đau

Tình yêu em ngày ấy đã trao
Tôi tin em cũng như tôi vẫn thế
Dẫu cay đắng buồn thương dâu bể
Vẹn lòng ta mãi mãi vẫn chung tình...





XA NGƯỜI MÌNH YÊU

XA NGƯỜI MÌNH YÊU

Xa người mình yêu

Chiều nay vắng em lòng anh thấy buồn
Nhớ gì cho bằng anh nhớ người yêu
Người yêu tôi vẫn mong chờ
Trọn đời trọn kiếp yêu nhau
Xin em hãy nhớ đừng quên

Đường đông phố vui lòng sao vẫn buồn
Đếm thời gian bằng khói thuốc vàng tay
Tìm đâu mỏi mắt một người
Ngày nào nguyện ước chung đôi
Giờ này mình anh bước lẻ loi

ĐK:
em ơi nhiều đêm anh nhớ về em
Làm sao anh ngủ được yên
Ước chi mình không ngăn cách
em ơi anh nghèo hai bàn tay trắng

anh biết đời còn nhiều cay đắng
anh làm sao được lòng em yêu
Mình không thấy nhau lòng như héo mòn
Nếu mà sau này không cưới được em

Thì anh xin hứa câu này
Dù rằng mình cách xa nhau
Mà lòng mình không thiếu tình yêu..!!!


NHỚ NGƯỜI YÊU

NHỚ NGƯỜI YÊU

Nhớ Người Yêu

Thức trọn đêm nay để nhớ thương em
Anh nghe tình yêu nhắc nhở êm đềm
Nhớ từng nụ cười ánh mắt
Nhớ lời ngọt ngào âu yếm
Tóc em thơm giấc ngủ dịu hiền.

Biết giờ này em nhớ anh không
Có nghe tình yêu thức dậy trong lòng
Đếm từng màu thời gian đến
Bóng hình người mình yêu mến
Ôi nhớ gì hơn nhớ người yêu.

ĐK:

Em ơi lòng anh thì rất chân thành
Ước nguyện trọn đời yêu em
Chớ đừng giận hờn anh nhé
Em ơi đừng bao giờ nói chia lìa
Sẽ làm tội nghiệp anh lắm
Đã thương nhau chớ phụ tình nhau.

Thức trọn đêm nay để nhớ thương em
Sương rơi lạnh câm cảnh vật im lìm
Ước gì mình đừng ngăn cách
Ước gì nhà mình chung vách
Hai đứa mình thức trắng đêm nay...!! 


Thứ Bảy, 18 tháng 1, 2014

ĐÀ LẠT HOÀNG HÔN - TUẤN VŨ

ĐÀ LẠT HOÀNG HÔN - TUẤN VŨ

Lắng nghe chiều xuống thành phố mộng mơ
Màu lan tím Đà Lạt sương phố mờ
Từng đôi đi trên phố vắng
Bước chân êm giữa không gian
Hoàng hôn của màn đêm.

Đứng trên triền dốc nhìn xuống đồi thông
Hàng cây thắm màu đèn lên phố phường
Giờ đây hơi sương giá buốt
Biết ai thương bước cô liêu
Một người đi trong sương rơi.

[ĐK:]
Đà Lạt ơi! Có nghe chăng Cam Ly khóc tình đầu dang dở
Đêm xuống than thở vang
Cũng hờn thêm xắt se tâm hồn người đi trong bóng cô đơn.

Khách du tìm đến thành phố ngàn thơ
Nhặt hoa thấy lòng buồn không bến bờ
Gần nhau xa nhau mấy núi,
Hỡi quê hương xứ sương rơi
Đà Lạt ơi ! Đà Lạt ơi !

THAO THỨC VÌ EM - TUẤN VŨ

THAO THỨC VÌ EM - TUẤN VŨ

Em ơi suốt đêm thao thức vì em
Vì lời giã từ lúc anh ra về
Rằng mai đây anh lại thăm
Ước gì trọn cuộc đời
Là mình luôn luôn có đôi

***
Em ơi nhớ thương thương nhớ cả đêm
Làm sao quên được phút giây êm đềm
Chờ mong sao cho trời sáng
Đúng giờ mình hẹn hò
Là đời quên hết sầu lo
***
Sao em ngồi lặng lẽ để lòng anh tái tê
Hãy trả lời anh đi nghĩ gì mà đợi chờ
Nhiều lần chung ước mơ
Bên nhau ta cùng hứa
Quên đi chuyện năm xưa

***
Em biết cho chăng
Thương em nhớ em tất cả là em
Còn gì đẹp bằng lúc ta sum vầy
Cầu mong sao duyên đẹp đôi
Ước nguyện cả cuộc đời
Là được mãi mãi gần em

ĐỢI EM

Gặp nhau thương lắm em ơi
Cứ như trốn mẹ cái thời ấu thơ
Cứ như cái tuổi mộng mơ 
Thiếu nhau như thể bơ phờ lòng ta

Gặp nhau khổ lúc chia xa
Yêu nhau như thể chưa là được yêu
Em bâng khuâng đợi trong chiều
Anh bên phố lạnh đìu hiu một mình

Đêm mơ ngủ mộng bóng hình
Giật mình cứ tưởng như mình gọi ta...
Có cơn gió thoảng qua nhà
Gửi lời thương nhớ cho ta tới người...

Gặp nhau lòng chẳng muốn rời
Em về tôi đứng ngẩn người... tiễn em



Thứ Sáu, 17 tháng 1, 2014

TẠI SAO

Hôm nay đây
Những ngày buồn nhất
Văng vẳng trong đầu em hỏi tại sao
Tại sao? Tại sao? 
những gì còn mất
Hai đứa hai đầu nhức nhối khổ đau

Ôi số phận cứ như đùa như thật
Kéo hai đứa mình dính chặt vào nhau
Yêu tự nhiên như trời như đất
Quên mất mình và chẳng hỏi Tại sao?

Nhưng em ơi đừng hỏi anh lần nữa
Anh đã yêu rồi và có trước có sau
Cứ như thế dù em không yêu nữa
Anh vẫn thương em như thuở  ban đầu... 




Thứ Tư, 15 tháng 1, 2014

NẺO ĐƯỜNG NGHIÊNG

Tưởng như chôn chặt lâu rồi
Bất ngờ em đến lại cời lửa than
Lửa bừng thành bão trên ngàn
Lửa reo da diết tiếng đàn trao nhau

Trời xuân hoa vạn sắc màu
Em xinh chi để nỗi sầu cho tôi
Từ khi được gặp em rồi
Tôi như là kẻ giữa đời mộng mơ

Lắng nghe em nói hằng giờ
Niềm vui xen lẫn đôi bờ đắng cay
Má hồng mới gặp đã say
Thông minh, phận mỏng hao gầy thương em

Sao trời tơ buộc tình duyên
Níu tôi yêu đến cuồng điên thế này
Yêu em, yêu cháy tim đây
Nhớ em, nhớ đến xanh ngày trắng đêm

Ngổn ngang tôi với đời em
Chòng chành bến vắng gió lên bão bùng
Có bao vực thẳm không cùng
Đường ta đi giữa mịt mùng bão giông

Phận người sắc sắc không không
Mai sau cũng nắm đất hồng mà thôi
Dù sao cũng đã yêu rồi
Tôi thành hoa cỏ giữa trời tặng em

Dẫu là một phút bình yên
Còn hơn dằng dặc ưu phiền đời ta
Đớn đau cắt thịt cắt da
Không bằng muôn nỗi xót xa tình người

Đã yêu, yêu lắm em ơi
Đã thương thương đến rụng rời đó em
Bao ngày sống giữa niềm tin
Ta đem dâng tặng hết mình cho nhau

Thôi em, đừng có buồn đau
Đá kia cũng sẽ bạc màu thời gian
Dòng sông qua giữa đại ngàn
Ngày sau biển rộng sóng tràn tự do

Thương nhau đã bước lên đò
Khổ đau ta chịu âu lo cũng đành
Một ngày vạn nẻo đường xanh
Còn hơn neo dưới mong manh núi buồn

Thương em, lòng héo lệ tuôn
Yêu em, đau lắm nỗi buồn lòng tôi
Quên hết thảy để mà vui
Tôi xin cay đắng, ngọt bùi tặng em…


THƯƠNG NHỚ

Chỉ cần thấy được em thôi
Là anh đã vợi hết rồi buồn đau
Một đêm ngủ trọn giấc sâu
Trong mơ tay gối bên nhau ấm nồng...




Chủ Nhật, 12 tháng 1, 2014

TÌM LẠI NGÀY XA

Anh về tìm lại đôi mươi
Ngõ xưa còn đọng những lời yêu em
Non xanh như đám cỏ mềm
Nhẹ thênh mây ruổi theo thuyền vào thu
Một lời ai nói ngây thơ
Để ai vương cánh đồng mơ cõi lòng
Một thời qua mấy bão giông
Hoa cau còn đợi sang đông chưa tàn
Anh đi gánh nhớ ngược ngàn
Em về buông tủi lá vàng theo sông
Hoàng hôn nhuộm tím chờ mong
Con chuồn chuồn đậu bên đồng ngẩn ngơ...

Ai về tìm lại ngày xa
Núi mòn, sông cạn cho ta nhớ người
Cho ta về lại đôi mươi
Để ta nói lại những lời thương nhau
Để ta đứng đợi bên cầu
Để ta mang cả bến sầu đợi em...
--------------------------------
Thương em lắm, với những ngày buồn tủi.
"Đời người sống chỉ một lần..."


Thứ Sáu, 10 tháng 1, 2014

MỘT NGÀY XA...

Một ngày xa nhau
Vời vợi nỗi buồn
Bao thương nhớ dồn lên vai gầy mỏng
Đêm thổn thức cứ vẳng nghe tiếng sóng
Như thì thầm em gọi phía trời xa

Một ngày xa nhau
Trời buốt lạnh sương sa
Anh ủ chặt mình trong tà áo cũ
Tấm áo em trao mỏng manh có đủ
Thêm ấm lòng anh những lúc heo may

Thổn thức từng giờ, chờ đợi phút giây
Ước gì được bên nhau những lúc
Được nắm tay nhau được hôn mái tóc
Được ngắm mắt em trong nhung nhớ dâng đầy

Một ngày xa nhau mới hiểu lòng đây
Anh không quản nổi con tim bướng bỉnh
Một con tim chẳng thể nào sai khiến
Cứ suốt ngày da diết gọi tên em…


ĐỒI HOA - NHỮNG NGÀY XA CÁCH





Thứ Năm, 9 tháng 1, 2014

HOA CỦA TÌNH YÊU

Hai bông hồng nhỏ
Ôm ấp bên nhau
Hai ta vẫn thế
Yêu như tình đầu...


BÀI THƠ "GHEN" CỦA THI SĨ NGUYỄN BÍNH

GHEN

Cô nhân tình bé của tôi ơi!
Tôi muốn môi cô chỉ mỉm cười
Những lúc có tôi và mắt chỉ
Nhìn tôi những lúc tôi xa xôi

Tôi muốn cô đừng nghĩ đến ai
Đừng hôn dù thấy đóa hoa tươi
Đừng ôm gối chiếc đêm nay ngủ
Đừng tắm chiều nay bể lắm người

Tôi muốn mùi thơm của nước hoa
Mà cô thường xức chẳng bay xa
Chẳng làm ngây ngất người qua lại
Dẫu chỉ qua đường, khách lại qua

Tôi muốn những đêm đông giá lạnh
Chiêm bao đừng lẩn khuất bên cô
Bằng không tôi muốn cô đừng gặp
Một trẻ trai nào trong giấc mơ

Tôi muốn làn hơi cô thở nhẹ
Đừng làm ẩm áo khách chưa quen
Chân cô in vết trên đường bụi
Chẳng bước chân nào được dẫm lên

Nghĩa là ghen quá đấy mà thôi!
Thế nghĩa là yêu quá mất rồi!
Và nghĩa là cô là tất cả
Cô là tất cả của riêng tôi!
.................................................
Nguyễn Bính sinh vào năm 1918 với tên thật là Nguyễn Trọng Bính tại xóm Trạm, thôn Thiện Vịnh, xã Đồng Đội (nay là xã Cộng Hòa), huyện Vụ Bản, tỉnh Nam Định).
Theo tài liệu được Hội Nhà Văn ở Hà Nội công bố về tiểu sử của ông: thuở nhỏ Nguyễn Bính không được đi học ở nhà trường mà chỉ được học ở nhà với cha là ông đồ nho Nguyễn Đạo Bình và đồng thời cũng được người cậu ruột là Bùi Trinh Khiêm dạy kèm. Ông mồ côi mẹ rất sớm, cha đi bước nữa, gia đình túng quẫn, nên khi lên 10 tuổi đã phải theo anh ruột là Nguyễn Mạnh Phác ra Hà Nội sinh sống. Thời gian này ông được người anh dạy học ở nhà. Năm 13 tuổi ông đã bắt đầu làm thơ và năm 1937 được giải khuyến khích về thơ của nhóm Tự lực văn đoàn với tập thơ Tâm hồn tôi. Những năm đầu thập niên 1940, Nguyễn Bính nhiều lần lưu lạc vào miền Nam. Lúc này ông đổi tên là Nguyễn Bính Thuyết. Năm 1943, Nguyễn Bính lại đi vào miền Nam lần thứ ba và đã gặp Đông Hồ, Kiên Giang. Có lúc ông cư ngụ trong nhà Kiên Giang. Đó là thời ông viết những bài Hành Phương Nam, Tặng Kiên Giang, Từ Độ Về Đây… Chính vì vậy ông được gọi là “thi sĩ giang hồ”.
Năm 1947, Nguyễn Bính tham gia kháng chiến chống Pháp ở miền Nam. Đến năm 1954, khi Hiệp định Genève chia đôi đất nước, Nguyễn Bính tập kết về Bắc năm 1955 và được bố trí phục vụ trong Hội Nhà Văn ở Hà Nội một thời gian.
Năm 1956, ông được giao nhiệm vụ phụ trách tờ Trăm Hoa (nguyên văn trong tài liệu của Hội Nhà Văn) và tham gia vào phong trào Nhân văn – Giai phẩm.
Đến năm 1958, bị buộc chuyển về tỉnh nhà Nam Định, làm việc tại Ty Văn hoá Nam Định cho đến khi mất.
Nguyễn Bính mất sáng ngày 20 tháng 1 năm 1966, tức ngày 29 tháng chạp âm lịch xuân Ất Tị, tại nhà một người bạn ở huyện Lý Nhân tỉnh Hà Nam. Khi đó không một người vợ con ruột thịt nào của ông có mặt.
Nguyễn Bính được truy tặng Giải thưởng Hồ Chí Minh về Văn học nghệ thuật năm 2000
 -----------------

Nhà thơ Nguyễn Bính: Hồn tôi giếng ngọt trong veo
(vncand)
Phạm Khải

Cùng với thời gian, càng ngày tôi càng nhận ra tầm vóc lớn lao của nhà thơ Nguyễn Bính. Không, ở đây tôi không nói theo cách của cố Thủ tướng Phạm Văn Đồng khi ông nhận xét về thơ của cụ Đồ Chiểu, rằng "Trên trời có những vì sao có ánh sáng phi thường, nhưng con mắt của chúng ta phải chăm chú nhìn thì mới thấy và càng nhìn thì càng thấy sáng".
Với tôi, thơ Nguyễn Bính là nguồn nước giếng thơi trong mát. Ta chỉ thực sự thấy hết ý nghĩa của nó khi phải đối mặt với mênh mông sa mạc. Vâng, sa mạc của chữ nghĩa và sa mạc của hồn người.
Nếu như các nhà thông thái, thoạt mới tiếp xúc với thơ Nguyễn Bính dễ buông nhận xét: "Thơ như thế này thì có gì" (xem bài của Hoài Thanh về Nguyễn Bính trong "Thi nhân Việt Nam") thì "Với thơ, Nguyễn Bính kỹ lưỡng đắn đo suy nghĩ có khi đến quên ăn quên ngủ vì một từ, viết nháp nhiều lần, sửa chữa kỹ lưỡng từng câu từng chữ" (trích hồi ký của nhà thơ Hoàng Tấn). Có gì mâu thuẫn chăng? Không, tôi thấy đây là chuyện hoàn toàn có thể cắt nghĩa được: Người làm thơ một khi tay nghề đã quá cao cường, nói như thơ Vũ Quần Phương "Gặp thơ rồi thì quên chữ quên câu", hẳn họ sẽ khiến người đọc khó mà tìm ra dấu vết của việc họ uốn câu tỉa chữ. Nguyễn Bính là một trường hợp như thế. Cầm trên tay một cốc nước mát, nhìn vào cái sự… trong suốt của nó, có thể ai đó sẽ nghĩ "không có gì", hay đâu, để có được cái "trong veo", "trong vắt" ấy (thơ Nguyễn Bính: "Hồn tôi giếng ngọt trong veo/ Trăng thu trong vắt, biển chiều trong xanh" - bài "Tình tôi"), người làm thơ đã phải thanh lọc, xử lý kỳ công các tạp chất như thế nào?
Nhiều người đã biết đến khả năng chiếm lĩnh bạn đọc của thơ Nguyễn Bính, một tiếng thơ phổ cập vào bậc nhất trên thi đàn Việt Nam thế kỷ XX. Điều này có căn nguyên từ cả nội dung mà tác giả đề cập và thủ pháp mà tác giả sử dụng.
Trước tiên hãy nói về thủ pháp nghệ thuật mà Nguyễn Bính sử dụng để tạo cho bài thơ, khổ thơ có sức ăn sâu bám chắc trong trí nhớ người đọc: Nguyễn Bính hầu như chỉ sử dụng các thể thơ truyền thống như lục bát, thất ngôn (ông viết rất nhiều, tới cả ngàn bài nhưng hầu như rất hiếm khi dùng thể thơ tự do) và cách bắt vần của ông thì hết sức chặt chẽ. Ở mặt này, Nguyễn Bính rất gần với Tố Hữu và sự thật, cùng với thơ Tố Hữu, đó là hai tiếng thơ thuộc loại dễ thuộc dễ nhớ bậc nhất trong thi ca Việt Nam.
Trước đây, nhà thơ Vương Trọng từng có lần đố tôi tìm được trong các nhà thơ nổi tiếng đương đại một bài thơ lục bát có sự bắt vần chỉnh đến "trăm phần trăm" như bài "Đường rừng chiều" của Nguyễn Bính: "Lữ hành bắt gặp quán cơm/ Bầy ong bắt gặp mùi thơm hoa rừng/ Đèo cao cho suối ngập ngừng/ Nắng thoai thoải nắng chiều lưng lửng chiều/ Giăng non như một cánh diều/ Trẻ con phất dối thả liều lên mây/ Chim nào kêu mỏi ngàn cây/ Ngẩn ngơ đôi chiếc ngựa gầy dong xe/ Đồi sim dan díu nương chè/ Trắng phau khói núi, xanh lè áo ai…".
Thoạt đầu, tôi nghĩ việc này… dễ ợt (bởi bài thơ của Nguyễn Bính chỉ vẻn vẹn có 10 câu). Nào ngờ bắt tay vào tìm, mới thấy việc không hề đơn giản. Trong cả rừng thơ lục bát với nhiều bài "chắc nịch", thật hiếm bài có cách bắt vần khít khịt, "chuẩn không cần chỉnh" như bài thơ trên (nhiều bài "chuẩn" được dăm ba câu thì lại rơi vào cảnh vần ơm bắt vần với vần ươm; vần ưng bắt vần với vần ung, hoặc vần ông; vần iêu bắt vần với vần eo…).
Tất nhiên, trong việc làm thơ, không phải cứ bắt vần chuẩn như vậy là thành thơ… hay (và tất nhiên, nếu ai đó chủ ý bắt vần cho thật chuẩn thì chắc rồi họ cũng làm được). Cái tài của Nguyễn Bính, là dù ông rất chú trọng về mặt vần điệu, song hơi thơ đọc lên nghe vẫn thanh thoát, tự nhiên, chữ nghĩa xem ra cũng không bị gò gẫm. Đặc biệt, trong nhiều trường hợp, như một ông thầy cao tay điểm huyệt,  Nguyễn Bính đã có cách nhấn nhá, luyến láy chữ nghĩa tài tình, tạo cho bài thơ, khổ thơ một sự thăng hoa, bứt phá rất ấn tượng. Nó như liều thuốc chống buồn ngủ khi người tài xế đang dong xe trên một cung đường êm ả, vắng người…Và cách luyến láy, nhấn nhá này được Nguyễn Bính sử dụng nhiều ngay từ lúc khởi nghiệp thơ cho mãi đến những năm về sau. Như ở bài "Ghen", ông nhấn nhá mấy chữ: "nghĩa là", "quá", "cô là", "tất cả" trong khổ thơ kết bài: "Nghĩa là ghen quá đấy mà thôi/ Thế nghĩa là yêu quá mất rồi/ Và nghĩa là cô là tất cả/ Cô là tất cả của riêng tôi" - một cách nhấn nhá cốt để thể hiện cái rối rít, cuống quít của lòng yêu; hoặc ở bài "Viếng hồn trinh nữ" là sự nhấn nhá mấy chữ "trắng": "Có một chiếc xe màu trắng đục/ Hai con ngựa trắng xếp hàng đôi/ Đem đi một chiếc quan tài trắng/ Và những vòng hoa trắng lạnh người/ Theo bước những người khăn áo trắng/ Khóc hồn trinh trắng mãi không thôi", một cách nhấn nhá nhằm làm nổi bật lên sự ám ảnh, xa xót khôn nguôi của tác giả trước đám tang một trinh nữ mà mình từng có tình ý. Trong một số trường hợp, nhất là ở những bài thơ tình, sự nhấn nhá chữ nghĩa của Nguyễn Bính còn tạo nên một sự… ỡm ờ rất có duyên: "Gió mưa là bệnh của giời/ Tương tư là bệnh của tôi yêu nàng/ Hai thôn chung lại một làng/ Cớ sao bên ấy chẳng sang bên này?/ Ngày qua ngày lại qua ngày/ Lá xanh nhuộm đã thành cây lá vàng…" (bài "Tương tư"); "Cô hái mơ ơi/ Chẳng trả lời nhau lấy một lời/ Cứ lặng rồi đi, rồi khuất bóng/ Rừng mơ hiu hắt lá mơ rơi" (bài "Cô hái mơ")…vv và vv …
Về nội dung, điều dễ nhận thấy là Nguyễn Bính đã rất thành công khi đưa độc giả - nhất là những người đang sống (hoặc một thời từng sống) nơi thôn dã - trở về với những gì thơ mộng, thánh thiện nhất của một thời quá vãng. Thật ra,  trong những điều Nguyễn Bính viết, đâu phải cảnh nào, tình huống nào cũng xảy ra trong đời thực của ông. Những cảnh thanh bình nơi gian nhà tranh nho nhỏ, dưới ánh trăng mơ, vợ quay tơ, chồng ngâm thơ; rồi cảnh trai làng gái xóm hò hẹn nhau trong đêm hát hội; cảnh hoa xoan rơi kín lối ngày xuân, hoa cải nở vàng cuối đông; cảnh cô gái chèo đò ngồi đợi tình quân; cảnh đêm trăng sáng như ban ngày; cảnh ngày nắng lên trẻ em đùa nô bên nhành lá non như tráng bạc… tất cả hoặc chỉ là những khoảnh khắc hiếm hoi mà tác giả lưu giữ được, hoặc là khát vọng mà ông hướng tới, trong khi thực tế cuộc sống mà ông đối mặt, cụ thể là những gì diễn ra ở làng quê Nguyễn Bính - hãy xem nhà văn Tô Hoài, người bạn một thời cơ khổ của Nguyễn Bính thuật lại, thì đâu có thơ mộng, êm đềm như vậy: "Làng Thiện Vịnh, làng quê chôn nhau cắt rốn của anh, cái làng đồng trũng mà chắc đến mùa nước thì con đường đê liên huyện kia chỉ còn là sợi chỉ mỏng mảnh bên làn nước giữa gò đất, bờ bụi, tre pheo.
Sao mà lắm gió thế, gió trên đồng đêm ngày giật lên, gào lên từng cơn. Làng nước xám ngắt, quang cảnh tiêu điều lam lũ ảm đạm, nheo nhóc. Thế mà: Bữa ấy mưa xuân phơi phới bay/ Hoa xoan lớp lớp rụng vơi đầy. Tầm vóc, thật tầm vóc, mỗi câu thơ Nguyễn Bính" (Lời giới thiệu "Tuyển tập Nguyễn Bính", NXB Văn học, 1986). Rõ ràng, khát vọng của Nguyễn Bính đã nâng tầm cho những câu thơ của ông, làm cảnh trí đẹp thêm lên, tạo một sức lay động mạnh mẽ con tim người đọc.
Một số nhà nghiên cứu văn học vẫn xếp Nguyễn Bính vào trường thơ đồng quê như Bàng Bá Lân, Anh Thơ, Đoàn Văn Cừ. Thật ra, Nguyễn Bính không tả vẻ đẹp của cảnh quê đơn thuần mà mượn nó để nói những ước vọng "tình quê" của những đôi trai hiền gái thảo. Bởi vậy, cảnh trí trong thơ Nguyễn Bính không chỉ là vẻ đẹp của không gian mà đằng sau nó còn là thời gian, là cái đẹp của hồn cốt bao đời tụ lại. Đọc những câu: "Chiếc áo màu xanh tựa nước hồ/ Nàng vừa may với gió đầu thu" (bài "Viếng hồn trinh nữ"), cấp độ liên tưởng ấy ta có thể bắt gặp ở một nhà thơ đồng quê nào đó, nhưng đến hai câu kế tiếp: "Gió thu còn lại bao nhiêu gió/ Chiếc áo giờ đây bạc dưới mồ" thì phải tới cỡ Nguyễn Bính mới có được.
Trước đây, trong một bài viết về Anh Thơ, tôi đã có đôi dòng liên hệ, so sánh sự khác biệt giữa thơ của nữ thi sĩ này và thơ Nguyễn Bính. Trong khi cho rằng, với tập "Bức tranh quê", Anh Thơ đã khiến độc giả khó mà đoán định được giới tính của người viết thì tôi lại xem Nguyễn Bính là một nhà thơ nông thôn giàu… nữ tính. Quả thực, trái ngược với con người mà ngoài đời có lối sống băm bổ, kiêu bạc, thậm chí… chất chưởng ấy, trong thơ, Nguyễn Bính luôn thể hiện là một con người ủy mị, nhiều nước mắt. Không hiếm bài thơ, Nguyễn Bính đã đứng ở ngôi vị người phụ nữ để tâm tình với độc giả (như các bài "Mưa xuân", "Lỡ bước sang ngang", "Lòng mẹ", "Thời trước", "Lòng nào dám tưởng"…). Và ông đã vào giọng nữ một cách hết sức nhuần nhuyễn. Đọc những câu: "Em ơi! Em ở lại nhà/ Vườn dâu em đốn, mẹ già em thương/ Mẹ già một nắng hai sương/ Chị đi một bước trăm đường xót xa/ Cậy em, em ở lại nhà/ Vườn dâu em đốn, mẹ già em thương" (bài "Lỡ bước sang ngang"), mấy ai nghĩ rằng những lời ấy được viết ra bởi một nam thi sĩ có nhiều năm tháng vật lộn với cuộc sống nơi thị thành? Đây có thể coi là một lợi thế khiến nhiều bài thơ của Nguyễn Bính đủ sức chinh phục một đối tượng bạn đọc vốn dĩ được xem là "một nửa thế giới". Và, như người đời vẫn nói, khi đã chinh phục được các độc giả nữ thì đó cũng chính là tiền đề để những bài thơ ấy len lỏi đi vào đời sống tình cảm của mọi gia đình.
Đã hơn 70 năm trôi qua kể từ ngày những bài thơ xuất sắc nhất của Nguyễn Bính góp mặt trên thi đàn. Có một phong trào đọc thơ Nguyễn Bính và làm thơ như… Nguyễn Bính, song đến nay, hiện tượng Nguyễn Bính vẫn là "độc nhất vô nhị". Những khát vọng trinh nguyên nhường ấy, được lồng vào những thể thơ dân gian mượt mà, trong sáng là vậy - sự hôn phối ấy chỉ diễn ra có một lần. Văn hào Anh Richard Jefferies đã viết đại ý, phải mất hàng trăm năm ngọn gió nam thổi trên những cánh đồng lúa xanh rờn mới có thể tạo nên một trinh nữ hoàn hảo. Mượn cách nói ấy, tôi muốn khẳng định rằng, phải hàng trăm năm dân tộc ta mới sản sinh ra một nhà thơ đồng quê như Nguyễn Bính.

 24/11/2011



MÃI MÃI YÊU EM!



Thứ Ba, 7 tháng 1, 2014

PHỞ SÀI GÒN

Đi giữa Sài Gòn ồn ã về đêm
Một chút ấm lòng  "gầu - viên Phở Lệ"
Hai đứa nép vào nhau như thế
Mới toả hương thôi lòng cũng đủ ngọt ngào...


Thứ Hai, 6 tháng 1, 2014

EM VỀ

Em về tôi với mình tôi
Ngậm ngùi lẻ bóng với trời hoàng hôn
Lòng tuôn những giọt mưa buồn
Gặp nhiều càng nhớ, nhớ hơn những ngày...



CẢNH ĐẸP





CHỮA VIÊM HỌNG

Viêm họng cấp tính uống thuốc gì để nhanh khỏi và an toàn?

Thời tiết nóng lạnh, mưa nắng thất thường cùng với môi trường ngày càng ô nhiễm, nghiện thuốc lá… khiến bệnh viêm họng cấp rất phổ biến trong cộng đồng. Viêm họng cấp tính uống thuốc gì và chữa như thế nào, chúng ta cùng tham khảo nhé!

BÀI THUỐC CHỮA VIÊM HỌNG CẤP VÀ MÃN TÍNH

Theo Ðông y, viêm họng thuộc phạm vi chứng tý, gọi là hầu tý. Viêm họng có hai thể cấp tính và mạn tính. Viêm họng cấp tính nguyên nhân do ngoại cảm phong hàn kết hợp đàm nhiệt bên trong cơ thể mà gây bệnh; viêm họng mạn tính do đàm nhiệt lâu ngày tích tụ làm tổn thương phế âm mà gây bệnh. Sau đây là một số bài thuốc chữa bệnh viêm họng theo từng thể bệnh.
Viêm họng cấp tính: Người bệnh thấy đau rát trong cổ họng, niêm mạc họng rất đỏ, sưng nề, ho từng cơn, có đờm nhầy, lúc đầu trắng, sau đặc có màu vàng. Người bệnh có thể sốt, nhức đầu, mệt mỏi. Phương pháp chữa: sơ phong, thanh nhiệt, hóa đàm. Có thể dùng một trong các bài thuốc:

SẮC MÀU YÊU THƯƠNG

Sở thích về màu sắc tiết lộ nhiều điều thú vị về mẫu đàn ông lý tưởng của bạn. Nó cũng nói lên cách bạn ứng xử trong quan hệ với người yêu. Hãy cùng khám phá nhé.
Màu trắng
Bạn là cô gái ước mơ, luôn tích cực học tập, làm việc để biến những mơ ước đó thành sự thật. Bạn bè ngưỡng mộ, khâm phục bạn bởi năng suất làm việc hiệu quả và tinh thần cầu tiến cao.
Khi yêu, bạn dễ ghen tuông, đôi khi không làm chủ bản thân. Điều này ảnh hưởng lớn đến tình cảm của hai người.
Chỉ chàng trai, mạnh mẽ, thẳng thắn mới chinh phục được cả con tim và lý trí của bạn. Đừng để sự tự ti, nghi ngờ âm thầm phá hoại tình yêu nhé.
Màu tím
Nàng là người giàu năng lượng, rất năng động và tự tin. Tuy nhiên, người yêu trong mộng của nàng lại có tính cách gần như trái ngược.

HOA ĐỎ

Em mang áo đỏ đến trường
Như bông hồng giữa phố phường bình yên
Như là ngọn lửa vừa nhen
Gần nhau một chút, yêu thêm mấy lần...






EM ỐM

Biết em
Lại bị cảm rồi
Cổ đau, họng rát, thân người nóng ran
Muốn gần, ôm ấp, lo chăm
Xa xôi chỉ biết thương thầm đó em...


CÓ THỂ NÀO XA?


Chủ Nhật, 5 tháng 1, 2014

THƯƠNG EM

Anh vẫn biết em buồn nhiều lắm 
Là những khi ta phải đợi tin nhau
Anh vụng về với lời đã hẹn
Để em buồn chắc hẳn trái tim đau

Anh rất thương em những khi ngóng đợi
Chẳng thể gặp em lòng anh cũng u sầu
Thương nhiều lắm và yêu em nhiều lắm
Mãi mãi bên lòng ta sẽ sống vì nhau... 





Thứ Năm, 2 tháng 1, 2014

NÓI VỚI NGÀY XUÂN


Vừa tiễn đưa năm cũ
Năm mới cũng vừa sang
Hoa vẫy chào ngày mới
Một nét xuân dịu dàng

Đến ngày xuân lại qua
Nhường cho mùa hạ tới
Nhành hoa mai nở vàng
Rụng bên thềm tiếc nuối

Cứ mỗi độ xuân sang
Ta lại thêm một tuổi
Thời gian chẳng ngừng trôi
Thương ai từng ngóng đợi

Chăm chút cánh hoa xinh
Tặng em mùa xuân mới
Tình yêu không có tuổi
Cứ trẻ hoài trong nhau…


Thứ Tư, 1 tháng 1, 2014

YÊU MÃI NGÀY XUÂN

Năm cũ đi qua lại đón mùa xuân mới
Bao tháng ngày với bận bịu lo toan
Bao niềm vui và nỗi buồn nhung nhớ
Rạo rực lòng ta như tiếng cung đàn

Ngày đầu năm anh đón em bên phố
Siêu thị đầy hàng hai đứa đến thăm
Nơi quầy sách còn thơm trang giấy mới
Kể câu chuyện tình muôn thuở của nhân gian

Em bâng khuâng giữa bao hàng sách
Hai đứa chụm đầu cùng đọc từng trang
Em tủm tỉm trong niềm vui hạnh phúc
Trách khéo thời gian sao cứ vội vàng

Ta chưa kịp viết những dòng lưu bút
Kỷ niệm ùa vào đầy ắp bao trang
Có nụ hôn đầu xốn xang sóng biển
Có buổi hẹn hò anh tới lại em sang

Em dối mẹ tìm anh nơi phố thị
Buổi hoàng hôn e ấp một vầng trăng
Như tuổi mới yêu lần đầu gặp gỡ
Bên nhau hoài lòng vẫn cứ xốn xang

Giấu một lời yêu đầu năm chưa kịp nói
Đôi mắt trao nhau tình em đến nhẹ nhàng
Anh hạnh phúc bên em như đón mừng xuân đến
Tình đôi ta đã nở cánh hoa vàng

Năm mới bên em anh đầy tràn hạnh phúc
Ta đón mừng năm mới đã sang trang
Chuyện tình ta ngọt ngào bao kỷ niệm 
Anh mãi yêu em như sông nước non ngàn...