Chủ Nhật, 16 tháng 2, 2014

ĐÊM BUỒN

Anh biết em rất buồn
Những khi chiều cô quạnh
Hoàng hôn và ảo ảnh
Giữa chiều vàng lẻ loi

Anh biết lắm em ơi
Thương em nhiều lắm đó
Bất ngờ đâu ngọn gió
Đã ngăn đường hai ta

Có lúc phải chia xa
Chẳng thể nào để tới
Đời trong như dòng suối
Mà lòng buồn xót xa

Thương lắm một đóa hoa
Ngát xinh trong hương sắc
Yêu đắm say non nước
Dù đời mưa có rơi...




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét