Cỏ nhớ ai mà sương rơi ướt mắt
Cỏ nhớ ai mà héo hắt đường xưa
Thương hoa cỏ bên từng lối nhỏ
Dáng người yêu sương phủ bóng mờ
Yêu biết mấy con đường hoa cỏ
Đã một thời để nhớ để thương
Anh hồi hộp mỗi lần em đến
Nụ cười tươi xinh đẹp dịu hiền
Yêu biết mấy một tâm hồn thánh thiện
Cứ xanh trong như dòng nước mùa thu
Lúc giận dỗi có muôn trùng bão nổi
Chính là lúc yêu em yêu nhất trên đời
Cứ mỗi ngày day dứt hoa cỏ ơi
Nhớ bóng hình em, nhớ lời em nói
Thương em quá dù đường xa vời vợi
Vẫn một lòng nhung nhớ chẳng hề nguôi
Chiều nay đứng lặng nhìn bông hoa cỏ
Dù em xa cách anh rồi
Dù em nói lời từ biệt
Tình anh mãi mãi em ơi...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét