Anh vẫn nghĩ em là biển rộng
Với anh mênh mông đến nhường nào
Biển có lúc nào yên lặng đâu
Mà sóng lòng cuộn bờ không ngừng nghỉ
Như anh đã yêu em nhiều hơn thế
Những nỗi buồn cơn sóng dội niềm đau
Những ngày bình yên ta có nhau
Bao kỷ niệm đã hóa thành biển mặn
Ôi cuộc sống chẳng phút nào yên lặng
Như lòng em con sóng dội bốn mùa
Anh giữ trong lòng những kỷ niệm xưa
Nơi biển mặn mòi hóa dòng nước mắt
Có thể rồi đây tình ta khô khát
Có thể một ngày xa biển yêu ơi
Dù mặn mòi lệ biển tuôn rơi
Anh vẫn còn đây biển trong lòng thổn thức
Dù biển cạn biển không còn nước
Tình yêu em vẫn như thuở ban đầu...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét