Bất ngờ đi dưới cơn mưa
Tình yêu ai đó mới vừa đánh rơi
Tình yêu còn mới đấy thôi
Còn xanh tươi nụ một thời mộng mơ
Trong như gió, đẹp như thơ
Nghiêng nghiêng câu đợi câu chờ mong nhau
Tình yêu lóng lánh sắc màu
Như trời biển rộng sông sâu giữa lòng
Vô tình ai thả trôi sông
Tình yêu mòn mỏi, hương đồng phôi pha
Ôm tình yêu dưới mưa sa
Tôi về ủ lại đường xa bão bùng
Yêu em yêu đến vô cùng
Sao em mang trả lạnh lùng cho tôi
Sao em nỡ để buông rơi
Tôi mang thương nhớ một đời vì em...
Thứ Sáu, 27 tháng 6, 2014
SẼ CÓ MỘT NGÀY
Anh biết
sẽ có một ngày
em nói lời ly biệt
em nói nhẹ nhàng như đã nói lời yêu
anh cố lắng nghe mà không thể hiểu
chỉ biết tim mình tan vỡ biết bao nhiêu
Thôi đành vậy
tình yêu là đau khổ
có ai yêu mà chưa khóc bao giờ
Dù biết lắm sẽ có ngày xa cách
những vui buồn kỷ niệm hoá bơ vơ
Những ngày tháng bên nhau
Sẽ trở thành hư ảo
Nụ hôn đầu thành vết sẹo thương đau
Như vết chàm xanh trên con tim nức nở
Kiếp này buồn có nhói đến kiếp sau
Em sẽ ấm êm bên vòng tay ai đó
Sẽ đặt nụ hôn như với anh từ buổi ban đầu
Sẽ đặt tay lên trên lồng ngực họ
Như ta đã từng hai đứa ở bên nhau
Dù biết vậy anh vẫn vui trong nước mắt
Dẫu một ngày là biết mấy buồn đau
Anh xin nhận mọi nỗi niềm cay đắng
Bởi biết mình chỉ là kẻ đến sau
Anh cầu chúc cho em ngày mỗi ngày hạnh phúc
Xây cuộc đời xây tổ ấm dài lâu
Hãy xem anh như nẻo xưa quán trọ
Khi lỡ đường ta đã sống bên nhau
Em hãy xem anh như bóng mây cuối hạ
Một thoáng trôi qua không chút sắc màu
Như đám cỏ cuối con đường xưa ấy
Đã một đời sương gió với mưa bay...
Dù như thế và buồn đau hơn thế
Tình yêu em vẫn trong trái tim này
Dù không gặp em lòng anh vẫn vậy
Vẫn yêu em như sông biển dâng đầy...
sẽ có một ngày
em nói lời ly biệt
em nói nhẹ nhàng như đã nói lời yêu
anh cố lắng nghe mà không thể hiểu
chỉ biết tim mình tan vỡ biết bao nhiêu
Thôi đành vậy
tình yêu là đau khổ
có ai yêu mà chưa khóc bao giờ
Dù biết lắm sẽ có ngày xa cách
những vui buồn kỷ niệm hoá bơ vơ
Những ngày tháng bên nhau
Sẽ trở thành hư ảo
Nụ hôn đầu thành vết sẹo thương đau
Như vết chàm xanh trên con tim nức nở
Kiếp này buồn có nhói đến kiếp sau
Em sẽ ấm êm bên vòng tay ai đó
Sẽ đặt nụ hôn như với anh từ buổi ban đầu
Sẽ đặt tay lên trên lồng ngực họ
Như ta đã từng hai đứa ở bên nhau
Dù biết vậy anh vẫn vui trong nước mắt
Dẫu một ngày là biết mấy buồn đau
Anh xin nhận mọi nỗi niềm cay đắng
Bởi biết mình chỉ là kẻ đến sau
Anh cầu chúc cho em ngày mỗi ngày hạnh phúc
Xây cuộc đời xây tổ ấm dài lâu
Hãy xem anh như nẻo xưa quán trọ
Khi lỡ đường ta đã sống bên nhau
Em hãy xem anh như bóng mây cuối hạ
Một thoáng trôi qua không chút sắc màu
Như đám cỏ cuối con đường xưa ấy
Đã một đời sương gió với mưa bay...
Dù như thế và buồn đau hơn thế
Tình yêu em vẫn trong trái tim này
Dù không gặp em lòng anh vẫn vậy
Vẫn yêu em như sông biển dâng đầy...
Thứ Năm, 19 tháng 6, 2014
NHƯ GIẤC CHIÊM BAO
Mới ngày nào đó bên nhau
Qua cơn sóng dữ
nói câu tạ từ
Ai mang oan khổ lên chùa
Anh mang day dứt ngẩn ngơ nỗi buồn
Thôi rồi ai ngắt dây chuông
Tôi mang thương nhớ nửa đường em đi
Lòng đau nói để làm gì
Cứ như ngọn gió thổi về ngày xưa
Nụ hôn em tặng trong mưa
Ướt đầm vạt áo đường xưa gió đồng
Nhớ em đành để trong lòng
Giấc mơ em với má hồng còn đây...
Qua cơn sóng dữ
nói câu tạ từ
Ai mang oan khổ lên chùa
Anh mang day dứt ngẩn ngơ nỗi buồn
Thôi rồi ai ngắt dây chuông
Tôi mang thương nhớ nửa đường em đi
Lòng đau nói để làm gì
Cứ như ngọn gió thổi về ngày xưa
Nụ hôn em tặng trong mưa
Ướt đầm vạt áo đường xưa gió đồng
Nhớ em đành để trong lòng
Giấc mơ em với má hồng còn đây...
EM LÀ BIỂN
Anh vẫn nghĩ em là biển rộng
Với anh mênh mông đến nhường nào
Biển có lúc nào yên lặng đâu
Mà sóng lòng cuộn bờ không ngừng nghỉ
Như anh đã yêu em nhiều hơn thế
Những nỗi buồn cơn sóng dội niềm đau
Những ngày bình yên ta có nhau
Bao kỷ niệm đã hóa thành biển mặn
Ôi cuộc sống chẳng phút nào yên lặng
Như lòng em con sóng dội bốn mùa
Anh giữ trong lòng những kỷ niệm xưa
Nơi biển mặn mòi hóa dòng nước mắt
Có thể rồi đây tình ta khô khát
Có thể một ngày xa biển yêu ơi
Dù mặn mòi lệ biển tuôn rơi
Anh vẫn còn đây biển trong lòng thổn thức
Dù biển cạn biển không còn nước
Tình yêu em vẫn như thuở ban đầu...
Với anh mênh mông đến nhường nào
Biển có lúc nào yên lặng đâu
Mà sóng lòng cuộn bờ không ngừng nghỉ
Như anh đã yêu em nhiều hơn thế
Những nỗi buồn cơn sóng dội niềm đau
Những ngày bình yên ta có nhau
Bao kỷ niệm đã hóa thành biển mặn
Ôi cuộc sống chẳng phút nào yên lặng
Như lòng em con sóng dội bốn mùa
Anh giữ trong lòng những kỷ niệm xưa
Nơi biển mặn mòi hóa dòng nước mắt
Có thể rồi đây tình ta khô khát
Có thể một ngày xa biển yêu ơi
Dù mặn mòi lệ biển tuôn rơi
Anh vẫn còn đây biển trong lòng thổn thức
Dù biển cạn biển không còn nước
Tình yêu em vẫn như thuở ban đầu...
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)