Tôi đành buồn với mình tôi
Nhặt bông hoa cỏ một thời mộng mơ
Bao nhiêu thương nhớ đợi chờ
Trái tim quặn với bất ngờ... niềm đau
Bây giờ tôi biết về đâu
Cơn mưa buốt lạnh nỗi sầu đường xưa
Chẳng còn chi để mộng mơ
Thôi đành mình lại bơ vơ với mình...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét