Tưởng như anh mất người yêu
Tưởng như em - cánh chim chiều lại bay
Giận hờn bao nỗi đắng cay
Buồn thương day dứt trông ngày hóa đêm
Đời này anh có mình em
Yêu từ lúc ngỏ lời quen ban đầu
Tiệc vui mừng đón cô dâu
Em mang tấm áo sáng màu thiên thanh
Em cùng sánh bước bên anh
Ngỡ như hai họ tác thành đôi ta
Lời thương chưa kịp nói ra
Cái nhìn như thể rằng ta hiểu mình
Xanh trong đôi mắt xinh xinh
Nụ cười rạng rỡ thông minh dịu hiền
Cái duyên sao cứ vô tình
Níu tà áo thắm cho mình nhớ ta
Chưa từng đi dưới đường hoa
Mà sao hình bóng đã hòa trong nhau
Cứ như tình thắm duyên đầu
Yêu thương say đắm đêm sầu nhớ mong…
Thế rồi có ngọn gió đông
Để em hờn giận cháy lòng vì anh
Sụt sùi lệ ướt mi xanh
Thương cây lá rụng trên cành bơ vơ
Anh về tìm nẻo đường xưa
Lối em đứng đợi dưới mưa hôm nào
Níu lời thương nhớ trao nhau
Đã yêu yêu đến bạc màu thời gian
Giận thương như tiếng cung đàn
Những khi hiu hắt lá vàng cuối thu
Như mưa như nắng giao mùa
Rằng anh khờ dại đâu vừa lòng em
Tình yêu vừa lạ vừa quen
Thương thương giận giận ưu phiền lứa đôi
Giận hờn chi lắm người ơi
Anh đem dâng tặng một đời trao em…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét