Thứ Hai, 30 tháng 12, 2013

TÌNH YÊU LÀ GÌ?


Tình yêu đâu phải cần sa
Để si mê đắm mình trong đau khổ
Tình yêu đâu phải là ngọn gió
Hôn lên từng lối cỏ để rồi quên

Anh chỉ nghĩ tình yêu trao em
Cũng trong trẻo như nước uống
Như gạo như cơm để duy trì sự sống
Như anh có em đời đáng sống rất nhiều

Tình yêu đơn giản thôi 
trong lành như không khí
Những lúc mệt nhoài ta hít thở thật sâu
Những vết thương lòng có lúc nhói đau
Ta lấy tình yêu để làm lành quá khứ

Một phút gần nhau giao hòa hai nửa
Những lúc xa nhau đời bỗng thấy dư thừa
Những lúc hòa vào nhau ta vẫn còn thấy thiếu
Thương nhớ đêm ngày có lẽ đó là yêu...


  Anh Túc là loài hoa có nhiều màu sắc đẹp, được ưa chuộng ở nhiều nơi trên thế giới. Nhưng nó còn một tên khác : hoa Thuốc Phiện. Chúng chính là nguyên liệu để bào chế thuốc phiện và nhiều loại ma tuý khác.

GẦN NHAU

Cơm thường, mỹ vị gì đâu
Miễn sao được ở bên nhau ấm lòng
Đêm thì nhớ, ngày thì mong
Đới thương, đói nhớ, bụi hồng mà ngon...




Chủ Nhật, 29 tháng 12, 2013

CÁI LẠNH


Lạnh cóng cả trời là cái lạnh cuối năm
Chẳng thể ngăn em nồng nàn thương, nồng nàn nhớ
Những nụ hôn đắm say trong gió
Như thế cái lạnh còn xa mà tình yêu anh - bếp lửa rất gần


Thứ Sáu, 27 tháng 12, 2013

THÌ THẦM

Có những lúc
Tôi thì thầm với gió
Gió ơi
Gió đi khắp nơi
Có ai yêu em nhiều hơn tôi nữa
Gió ghé bên tai nói nhỏ
Gió cười

Tôi yêu em
Yêu nhất trên đời
Yêu sớm yêu trưa,
yêu chiều yêu tối
Yêu như thể
thiếu em tôi không sống nổi
Ngày lại ngày cháy bỏng một tình yêu

Những lúc thiếu em
Đời bỗng liêu xiêu
Tôi thành kẻ lang thang trên phố
Chắng biết về đâu
Tôi níu vào ngọn gió
Có ai buồn như tôi vắng người yêu…


Thứ Năm, 26 tháng 12, 2013

MỘT NỬA

Một nửa anh và một nửa em
Hai nửa hòa vào nhau thành một
Như hai nửa của trời của đất
Đã quyện vào nhau thành mối giao hòa

Chỉ một ngày nắng gió mưa sa
Chẳng thể gặp nhau rối bời hai nửa
Nơi ta hẹn đi về lối cũ
Em hóa thành tất cả của riêng anh

Nắng hạn của trời vẫn thắm màu xanh
Cây vẫn đơm hoa trên vùng cát trắng
Như anh đã yêu em nhiều lắm
Chẳng lẽ trời mới hiểu hết lòng nhau

Bao vui buồn ta đã gửi cho nhau
Dù bão tố vẫn một lòng thương nhớ
Chẳng có tình yêu nếu thiếu đi một nửa
Đã thương rồi là mãi mãi bên nhau

Chút giận chút hờn để hiểu hết nông sâu
Như anh yêu em những tháng ngày thương nhớ
Ta sẽ buồn đau nếu thiếu đi một nửa
Một nửa u buồn và một nửa không em…

Trời có nửa ngày và lại có nửa đêm
Anh có nỗi buồn vắng người xa cách
Em một nửa trong đêm dài thổn thức
Nhớ thương hoài một nửa đã trao nhau…


Thứ Ba, 24 tháng 12, 2013

GIẬN HỜN

Tưởng như anh mất người yêu
Tưởng như em - cánh chim chiều lại bay
Giận hờn bao nỗi đắng cay
Buồn thương day dứt trông ngày hóa đêm

Đời này anh có mình em
Yêu từ lúc ngỏ lời quen ban đầu
Tiệc vui mừng đón cô dâu
Em mang tấm áo sáng màu thiên thanh

Em cùng sánh bước bên anh
Ngỡ như hai họ tác thành đôi ta
Lời thương chưa kịp nói ra
Cái nhìn như thể rằng ta hiểu mình

Xanh trong đôi mắt xinh xinh
Nụ cười rạng rỡ thông minh dịu hiền
Cái duyên sao cứ vô tình
Níu tà áo thắm cho mình nhớ ta

Chưa từng đi dưới đường hoa
Mà sao hình bóng đã hòa trong nhau
Cứ như tình thắm duyên đầu
Yêu thương say đắm đêm sầu nhớ mong…

Thế rồi có ngọn gió đông
Để em hờn giận cháy lòng vì anh
Sụt sùi lệ ướt mi xanh
Thương cây lá rụng trên cành bơ vơ

Anh về tìm nẻo đường xưa
Lối em đứng đợi dưới mưa hôm nào
Níu lời thương nhớ trao nhau
Đã yêu yêu đến bạc màu thời gian

Giận thương như tiếng cung đàn
Những khi hiu hắt lá vàng cuối thu
Như mưa như nắng giao mùa
Rằng anh khờ dại đâu vừa lòng em

Tình yêu vừa lạ vừa quen
Thương thương giận giận ưu phiền lứa đôi
Giận hờn chi lắm người ơi
Anh đem dâng tặng một đời trao em…


EM YÊU!


NGÔI NHÀ HOA CỎ




HOA CỎ

















Thật đáng yêu ngôi nhà Hoa Cỏ
Những tháng ngày hạnh phúc đã xây nên
Hai đứa chắt chiu từ trong nắng gió
Những lời thương lời nhớ phút êm đềm…

Ta gom góp niềm vui và kỷ niệm
Hạt nắng vàng của biển biếc Nha Trang
Nhặt hạt mưa thấm áo em ướt vội
Xây tình ta căn phòng nhỏ dịu dàng

Anh biết biển đau những ngày bão tố
Giọt tình buồn hoá sóng cuộn mêng mang
Biển có biết mỗi lần hôn bờ cát
Đất mặn nghèo cũng đã hoá giàu sang

Ta đến với rừng dừa xanh ngọt mát
Dấu chân trần trên bờ cát song đôi
Chắt trong lành bông hoa dừa chớm nở
Nụ cười em tươi như ánh nắng mặt trời

Ta đã sống những tháng ngày hạnh phúc
Vợi nỗi buồn quên hết những trái ngang
Như thể mới ban đầu gặp gỡ
Mỗi nẻo đường anh tới lại em sang

Ôi đẹp lắm một căn nhà Hoa Cỏ
Hai đoá hồng xinh như tuổi mộng mơ
Anh biết em vui những khi không nói
Đôi mắt trong xanh yêu không có bến bờ

Đường ta đi có ngàn hoa đua nở
Mỗi lời thương đều hoá những vần thơ
Anh yêu em từ buổi đầu gặp gỡ
Hạnh phúc lòng ta như chưa có bao giờ…

Ôi đẹp lắm một căn nhà Hoa Cỏ
Nơi gửi vào bao hy vọng ước mơ
Nơi tình ta trong đắm say hạnh phúc
Hoá lòng ta bông hoa cỏ đợi chờ

Ta đã sống những ngày hạnh phúc
Có vui buồn và có những ước mơ
Mỗi lần gập ghềnh lại nhân ngàn nỗi nhớ
Mỗi ngày thêm yêu, yêu không có bến bờ

Một ngày vắng em cho lòng anh đau khổ
Cô quạnh căn nhà Hoa Cỏ đường xưa
Anh nhặt lại những dòng thư em viết
Sợ chữ nhoè trời giận đổ cơn mưa…

Những lúc buồn thương hiện lên từng kỷ niệm
Có phong ba cơn gió lạnh đang về
Giữa cô đơn mới hiểu lòng trống trải
Ai sinh nỗi buồn cho lòng nặng tái tê

Anh đã được gặp em và hạnh phúc
Được em thương em nhớ em yêu
Được nói những lời như chưa từng nói
Được yêu tràn đầy như chưa từng được yêu

Anh thương em thương căn nhà Hoa Cỏ
Nơi ta nâng niu mỗi sáng mỗi chiều
Nơi mỗi buổi bình minh ta mở toang cửa sổ
Đón gió lành thơm ngát của tình yêu

Anh thật vô tình để em hờn giận
Để căn nhà Hoa Cỏ gió liêu xiêu
Để tình ta những khi sóng nổi
Lúc xa em anh càng nhớ thêm nhiều…

Em đừng giận anh
Hãy thương anh em nhé
Nơi căn nhà Hoa Cỏ của mình em
Như tình yêu ta không bao giờ tắt
Đã yêu rồi hờn giận lại yêu thêm …




Thứ Hai, 23 tháng 12, 2013

CHỢ HOA GIỮA LÒNG SÀI GÒN


NÔNG NỔI

Có những lúc
Anh dại khờ nông nổi
Chạm vào nơi bão tố của lòng em
Chút hờn giận và đôi môi mím lại
Anh biết em đau lắm trái tim này…

Anh đã sống với em
một tình yêu thánh thiện
Không dối lòng, cảnh giác, đậy che
Sự thành thật có khi không đúng chỗ
Để em buồn, lòng thêm những tái tê

Nếu được em ơi 
anh vạn lần xin lỗi
Những lúc vô tình anh đã nói em nghe
Những câu chuyện không đầu không cuối
Để buồn thêm day dứt lối em về…

Anh vẫn biết em yêu anh nhiều lắm
Bao tháng ngày đã vất vả lo toan
Là vị ngọt giữa đời anh cay đắng
Là niềm thương trong như ánh trăng rằm

Anh đã yêu em và yêu em mãi
Hơi thở tận cùng và nhịp đập con tim
Một phút vắng em lòng anh buồn biết mấy
Chẳng lẽ làm trai rơi giọt lệ khóc thầm…

Anh dại khờ để lòng em day dứt
Giây phút em buồn làm tan nát tim anh
Em lặng về một lời không nói
Anh giận mình như một kẻ hư danh…

Anh xin lỗi em vạn lần xin lỗi
Chẳng lẽ một lần… mà em mãi xa anh
Đừng giận nhé nghe em
Anh thương em nhiều lắm
Anh sợ mất em, sợ hai chữ “cũng đành”…

Đêm không ngủ chập chờn trong mộng mị
Giận chính mình… anh chẳng đáng là anh
Làm tổn thương trái tim em bé bỏng
Làm úa vàng hạnh phúc những ngày xanh

Thật bất công với em 
để em buồn em giận
Một chút vô tình neo hạnh phúc mong manh
Một chút thôi anh thành người phụ bạc
Với tình em yêu da diết, chân thành

Anh xin lỗi em vạn lần xin lỗi
Em có biết giờ này lửa đang cháy lòng anh
Nhớ em lắm giữa đêm dài hiu quạnh
Chỉ biết buồn và thầm gọi với trời xanh…




Thứ Năm, 19 tháng 12, 2013

KHÔNG ĐỀ

Bay qua bao núi bao đồi
Vượt qua vạn dặm mây trời mênh mông
Thương em thổn thức tim hồng
Lời yêu, ngọt nụ hôn nồng tặng em…


Thứ Ba, 17 tháng 12, 2013

XA EM

Mêng mông đôi mắt Biển Hồ
Ngàn năm trong vắt đợi chờ người yêu
Xa em nhớ biết bao nhiêu
Lòng thành ngọn lửa cháy chiều hoàng hôn...



Thứ Hai, 16 tháng 12, 2013

NGÀY MAI EM ĐI

Ngày mai em đi sang bên ấy
Những nẻo đường xanh những sớm mai
Buôn Ma Thuột có người thương nhớ
Chất chứa lòng bao nỗi nhớ dâng đầy

Anh thương lắm những gập ghềnh em đến
Qua núi đồi heo hắt những truông mây
Xót xa lòng những khi em say sóng
Có ai thương nâng bước chặng đường dài

Anh muốn được bên em để hôn lên mái tóc
Được ấm lòng trong hơi ấm bàn tay
Được ôm em vào trong lòng ngực
Gánh hết nhọc nhằn khi em mệt em say…

Ôi ngày mai, ngày mai…
Em đi sang bên ấy
Nỗi nhớ em anh mang nặng bên này
Thương em lắm một mình một bóng
Biết làm gì để sống với nhau đây?

Đừng buồn nhé nghe em
Cứ nghĩ anh bên cạnh
Những lúc em buồn và những lúc em vui
Có hình anh trong bữa cơm giấc ngủ
Trên ngực em
Anh - chăn ấm đêm dài

Hãy mơ nhé nghe em
Có anh trong giấc ngủ
Đầu gối mềm là hơi ấm cổ tay
Anh sẽ nhìn qua đêm
Để ngắm em mơ mộng
Môi em hồng hé nở nụ cười tươi
Anh sẽ hôn lên đôi mắt ấy
Dẫu xa xôi lòng ta chẳng tách rời…

Mới nghĩ xa em
Lòng đã thấy buồn thêng
Chưa nói chia tay đã thấy lòng trống trải
Cứ như thế muốn bên nhau mãi mãi
Không phút giây nào là không nhớ thương…


Chủ Nhật, 15 tháng 12, 2013

CHỦ NHẬT BUỒN

Chủ nhật 
buồn ngồi đợi tin em
Tay nắm vào tay 
nóng bừng điện thoại
Thời gian như chẳng trôi
Ngừng lại
Mỏi mòn chi lắm hỡi ngày mai...




NẾU NHƯ

Nếu như một ngày 
anh không yêu em nữa
Nghĩa là anh đã thật sự đi xa
Nơi đường xưa em từng ngóng đợi
Anh đã thành đám cỏ nở đầy hoa....


Thứ Hai, 9 tháng 12, 2013

BƠ VƠ

Một mình như ngẩn như ngơ
Ly cà phê cũng bơ vơ trên bàn
Heo may bất chợt thổi sang
Mình tôi như chiếc lá vàng cuối thu...


Chủ Nhật, 8 tháng 12, 2013

NGÀY CHỦ NHẬT

Chủ nhật, ngày 01 tháng mười hai năm 2013

Ngày chủ nhật lang thang trên phố

Qua mấy con đường mà chẳng biết đi đâu
Đến lối cũ tím màu thương nhớ
Cuối con đường nơi ấy đã chờ nhau

Đi mãi đi hoài rồi chẳng biết đi đâu
Phố chật hẹp sao người đông đúc thế
Ta vẫn chỉ một mình đơn lẻ
Hỡi em yêu em đang ở nơi nào

Sống giữa đời thường vui lẫn buồn đau
Một ngày vắng em lòng thêm trống trải
Thời gian đi có bao giờ trở lại
Lòng tôi buồn em có biết cho không

Thu đã qua rồi trời sắp sang đông
Có cái lạnh xót lòng ngày xa cách
Đếm thời gian trôi ly cà phê tý tách
Những giọt buồn giọt đắng giữa lòng đây

Ước bây giờ được nắm một bàn tay
Bàn tay của em nhỏ bé
Để hôn lên bàn tay em thế
Nép bên nhau khi gió lạnh đông về

Yêu em nhiều lòng dằng dặc tái tê
Dằng dặc thời gian, điệp trùng thương nhớ
Có ngọn gió thổi qua trước cửa
Ngỡ như em đang đứng đợi bên thềm

Yêu lắm cuộc đời khi tôi có em
Được nghe em hờn, được em giận dỗi
Cứ như trở về thời nông nổi
Những vui buồn của tuổi đôi mươi…

Chủ nhật buồn thương nhớ lắm em ơi
Tôi thành kẻ lang thang trên phố
Bất chợt gặp con đường lối cỏ
Tưởng như em đang đứng đợi hôm nào…


GIÁ NHƯ



Thứ bảy, ngày 30 tháng mười một năm 2013

Giá như một ngày
Em không yêu tôi nữa
Trái đất có còn cho đôi lứa thương nhau

Tôi nhận về mình tất cả niềm đau
Để dành cho em những ngày hạnh phúc
Bao ngày tháng tràn đầy mơ ước
Những buổi bên nhau những giây phút mặn nồng

Thương lắm những chiều lưu luyến bên sông
Bờ đá âm thầm ghi lời hai đứa
Bên dấu ai xưa đã yêu trong dang dở
Nơi vết mòn khắc đá vẫn còn đây

Tình yêu em tôi mãi đắm say
Đâu phải như sông khi đầy khi cạn
Chỏng chơ đá những mùa khô hạn
Nước đục tuôn đầy những lúc bão giông

Tôi yêu em nhiều em có biết không
Mòn mỏi thời gian đếm ngày chờ đợi
Nghe thổn thức tiếng lòng em gọi
Ngẩn ngơ hoài khắc khoải lối em sang

Tôi biết tình đời bao trắc trở trái ngang
Đâu phải thần tiên để biến không thành có
Yêu da diết giữa muôn vàn đau khổ
Hạnh phúc dâng đầy là lúc được em yêu

Giả như một ngày…
Đau đớn biết bao nhiêu
Em bỗng chốc thành người xa lạ
Những nhớ những mong, tình ta hóa đá
Tôi biến thành bèo bọt giữa lòng em

Tôi sợ một ngày
Bỗng  chốc mất em
Đôi mắt mộng mơ… em nhìn ai đắm đuối
Em khoác tay ai nơi đường xưa tôi tới
Đợi em về ướt đẫm dưới mưa bay

Yêu em rồi dẫu nghiệt ngã đắng cay
Tôi sẽ dành hết cho em những gì còn lại
Như cây lúa xanh đồng xanh bãi
Mỗi hạt vàng là biết mấy dẻo thơm

Chải mái tóc dài gỡ rối cho em
Vuốt lệ bờ mi những khi em khóc
Đợi em về để hôn lên mái tóc
Vị mồ hôi tảo tần như thể một làn hương   

Được nép vào nhau thỏa nỗi nhớ thương
Được ngắm em cười trong mơ mỗi tối
Tấm thân anh hóa thành chăn gối
Ấm lòng em khi trái gió trở trời

Tôi sợ một ngày em bỏ lại mình tôi
Tôi bước liêu xiêu giữa đời thường giông bão
Như kẻ điên kia không còn mũ áo
Nhặt cánh hoa rơi thương nhớ buổi yêu đầu…

VIẾT CHO EM

Thứ sáu, ngày 29 tháng mười một năm 2013

Tôi viết bài thơ cho em

Giữa đêm dài không ngủ
Ở ngoài kia vẫn thì thào ngọn gió
Gió có buồn chi đó gió ơi

Những lúc xa em
Lòng bỗng thấy chơi vơi
Ngày chậm trôi qua
đêm như ngừng lại
Tôi với mình tôi
Đêm dài thêm mãi
Đêm vô tình sao chẳng nói điều chi

Có phải cuộc đời gặp để chia ly
Có phải tình yêu là gập ghềnh đau khổ
Như số phận trái ngang hai nửa
Nửa cho mình và một nửa cho đêm

Tôi biết rằng từ buổi ấy gặp em
Như định mệnh hẹn nhau từ kiếp trước
Con thuyền nhỏ neo vào bên bến nước
Em có về bên ấy với anh không

Yêu lắm tình em ngày nhớ đêm mong
Chia sẻ buồn vui đẫm trong nước mắt
Tôi gặp em khi trái tim khô khát
Có em rồi bỗng xanh ngát mùa thu

Tình yêu em như thực như mơ
Cứ chảy vào nhau hòa hai thành một
Chung nỗi buồn thương chia bùi sẻ ngọt
Tiếng thì thầm em gọi giữa lòng tôi

Một phút xa nhau một phút bồi hồi
Gặp mãi gặp hoài vẫn nôn nao nỗi nhớ
Yêu em lắm thế vẫn còn chưa đủ
Cứ như lòng dang dở những niềm yêu

Tôi nhớ về em day dứt quạnh hiu
Đếm thời gian trôi đợi ngày gặp lại
Đêm thương nhớ lòng tôi thành lửa cháy
Trong giấc mơ hồng em có nhớ tôi không?

NHỚ VỀ EM

Chủ nhật, ngày 24 tháng mười một năm 2013

Hôm nay

dự đám cưới
Bồi hồi
Lại nhớ về em
Nhớ đôi mắt nhung thăm thẳm
Nhớ nụ cười tươi thật dịu hiền
Nhớ giọng nói miền Trung như nhạc
mái tóc dài như sông nước dịu êm…

Giữa ồn ã
bỗng dưng như thế
Dấu lặng thầm cho anh nhớ về em
Giờ này em ở đâu
Lòng anh về phía ấy
Xa một ngày
Nỗi nhớ đã dài thêm…

Dù ai đẹp, ai xinh
Họ cũng người đâu đó
Chỉ có em là thật của riêng mình
Giữa đám đông
Sao mình cô đơn quá
Nâng cốc mừng dâu
Mình uống cạn bóng mình

Bao cô gái chàng trai
Tay trong tay tha thiết
Có nụ cười sáng rực trao nhau
Anh chợt thấy
Mình thiếu đi một nửa
Nửa bên mình
Bỗng nhói một niềm đau…

Giả như có em
Giả như có thể
Giả như trời đừng buộc phải xa nhau…


MÀU TÍM HUẾ

Thứ sáu, ngày 22 tháng mười một năm 2013

Anh vẫn biết em yêu màu tím

Màu của nhớ thương da diết thuỷ chung
Màu của tình yêu một thời gian khó
Đã thương nhau nói mấy cũng không cùng

Anh vẫn biết em yêu màu tím
Màu ráng chiều con đò ngược sông Hương
Bao buổi ấy khói lam chiều tím sẫm
Có ai thương tím đợi những đêm trường

Anh hiểu lắm lòng người xứ Huế
Đã yêu ai là yêu đến vô cùng
Chịu khó chịu thương một đời lặn lội
Nén nỗi đau đang chất chứa trong lòng

Con gái Huế ghét người phản bội
Bao giận hờn thành lệ chảy vào trong
Có thể sống với cơm cà mắm muối
Nhưng tình yêu phải đầy ắp trong lòng

Chiều nay đứng trên Tràng Tiền xứ Huế
Ngắm dòng Hương tha thướt lững lờ trôi
Ngắm màu tím nón che nghiêng ngóng đợi
Có anh đây nhớ tím mấy phương trời

Anh yêu Huế, yêu em, yêu màu tím
Yêu con người thấm đẫm nghĩa tình quê
Nghe giọng nói đã yêu em da diết
Tháng năm trôi
Sông tím nhớ thương hoài…

GIẢ NHƯ

Giả như anh tuổi đôi mươi

Để em được nói những lời yêu thương
Bên cây phượng thắm sân trường
Ngắm hoàng hôn tím nắng vương cuối trời

Ước là ngọn gió em ơi
Ở đâu cũng thể hôn người mình yêu
Nhẹ nhàng như dải lụa điều
Làn hương mái tóc bên chiều bâng khuâng

Ước là cây gỗ trên rừng
Xanh ngàn lá thắm, xanh từng đường đi
Chở che nắng, lối em về
Vẹn tròn non nước, câu thề đôi ta

Giả như anh hoá đường hoa
Ngập ngừng thắm đỏ hiên nhà em yêu
Để em mỗi sáng mỗi chiều
Em hôn hoa nở giữa bao nhiêu người

Giả như ta có nhau rồi
Anh hôn mái tóc, nụ cười của em
Giữa se se lạnh hằng đêm
Anh thành chăn ấm ủ êm giấc nồng

Ngẩn ngơ nhớ, ngẩn ngơ mong
Có ai neo đá giữa lòng hai ta
Héo gầy mỗi lúc chia xa
Đếm thời gian đến nhạt nhòa hoàng hôn…


VÀ EM NHỚ...

Thứ hai, ngày 18 tháng mười một năm 2013

“Em vẫn nhớ

Từng ngày như thế
Nhớ từng lời anh nói lúc gặp em
Mỗi góc phố con đường bao kỷ niệm
Buổi đầu tiên hai đứa hẹn hò
Trời vẫn mưa
Cơn mưa hiền như cỏ
Quán bánh xèo hai đứa đến gần nhau”

Anh chẳng thể cầm tay
Cứ để lòng bối rối
Chỉ biết nhìn em
Tươi thắm nụ cười…
Một lần thôi để rồi nhớ mãi
Để cho tình ta lắng lại với nhau đây

Anh vẫn nhớ
Gặp em trong đám cưới
Một thoáng nhìn như rứa để đắm say
Hình bóng em cho đêm dài không ngủ
Nhớ thương em
Thao thức những đêm dài

Ôi cô bé
Một lần thoáng gặp
như nợ đời
Duyên số có chi đây
Gặp một lần thôi
Đã hòa hai thành một
giữ ngại ngùng
Tay e ấp bàn tay

Cứ cuộn chảy 
như dòng Sêrêpôk
Thác nước Dray Nu, Dray Sáp dâng đầy
Giữa đại ngàn 
cơn mưa chiều bên suối
Nụ hôn đầu 
mây như cũng ngừng bay

Một hốc cây
Bên bờ sông hoang vắng
Em nép vào trong ngực của anh đây
Nghe trái tim nói lời thương lời nhớ
Nhói tim anh
Em lệ ướt hoen đầy…

Anh thương lắm
Một tấm lòng trong trắng
Em dịu hiền như tia nắng ban mai
Như có thể lần đầu yêu
Lần đầu nhớ
Đã trao nhau
Ăm ắp trái tim này…

Ngày tháng qua đi
Cháy lòng bao thương nhớ
Giọt sương chiều
Em khóc dưới mưa bay
Anh vụng về
Chỉ biết hôn mái tóc
Thương em nhiều
bao ngày tháng đắng cay…

Ta đã bên nhau
những ngày đẹp nhất
Những ngày dài hạnh phúc, mộng mơ
Những ngày sóng xanh biển hôn bờ cát
Cháy bỏng tình em
Sóng dậy xô bờ

Bao kỷ niệm
Nơi mênh mang biển mặn
Nép bên nhau 
trời rợp mát bóng dừa
Căn phòng nhỏ
Chỉ hai ta với biển
Ôm vào lòng như cứ tưởng là mơ…

Cứ từng ngày
Từng ngày như thế
Nỗi nhớ đầy thêm
Như nắng ban trưa
Như không thể gặp nhau
Ta chẳng cần sống nữa
Mọi thứ cao sang
Đời bỗng thấy dư thừa…

Ta chỉ cần nhau thôi
Có em là hạnh phúc
Yêu em rồi
Anh vần ngỡ là mơ…