Lắng nghe ngọn gió đông về
Nhớ bao ngày tháng xuân hè đó em
Nhớ từng lối cũ đường quen
Nhớ căn phòng nhỏ biển đêm mát lành
Nhớ dòng sông chảy bên gềnh
Nụ cười em giữa mông mênh non ngàn
Ước gì quay lại thời gian
Để ta lại nói muôn vàn lời yêu...
Thứ Hai, 29 tháng 12, 2014
Thứ Bảy, 27 tháng 12, 2014
NHỚ NHA TRANG
Anh lại về với biển Nha Trang
Lầm lũi một mình bước trên cát lạnh
Qua năm cũ nhìn xa mờ ảo ảnh
Những con thuyền chới với sóng khơi xa
Níu lại thời gian
Ôm ấp ngày xa
Bao kỷ niệm của những ngày thương nhớ
Mối tình đẹp vẫn như còn dang dở
Những niềm thương cháy bỏng buổi yêu đầu
Góc phố chiều mưa mình đã đợi nhau
Con đường nhỏ lối em về lẻ bóng
Ta ùa vào nhau giữa trời cao đất rộng
Tưởng như còn hai đứa giữa đời đây
Ta đặt nụ hồng lên má mê say
Ta hòa vào nhau như sông với biển
Ngày chóng trôi qua, đêm sao thật ngắn
Lòng bên lòng không một khoảng cách ngăn
Yêu lắm yêu nhiều đời lắm gian truân
Hai đứa bước trên dòng đời nghiệt ngã
Anh không thể làm em đau thêm nữa
Những tháng ngày hạnh phúc phải không em
Anh nhớ ngày, anh lại nhớ đêm
Một mình bước bên sóng dồi cát trắng
Một nửa bên anh xót xa quạnh vắng
Đâu bóng hình của người mãi yêu thương
Đứng trên bờ nhìn biển mờ sương
Giọt nước mắt chảy vào lòng đắng chát
Xin biển rộng hãy vỗ về bờ cát
Giữ dấu chân mềm ta đã đến bên nhau...
Lầm lũi một mình bước trên cát lạnh
Qua năm cũ nhìn xa mờ ảo ảnh
Những con thuyền chới với sóng khơi xa
Níu lại thời gian
Ôm ấp ngày xa
Bao kỷ niệm của những ngày thương nhớ
Mối tình đẹp vẫn như còn dang dở
Những niềm thương cháy bỏng buổi yêu đầu
Góc phố chiều mưa mình đã đợi nhau
Con đường nhỏ lối em về lẻ bóng
Ta ùa vào nhau giữa trời cao đất rộng
Tưởng như còn hai đứa giữa đời đây
Ta đặt nụ hồng lên má mê say
Ta hòa vào nhau như sông với biển
Ngày chóng trôi qua, đêm sao thật ngắn
Lòng bên lòng không một khoảng cách ngăn
Yêu lắm yêu nhiều đời lắm gian truân
Hai đứa bước trên dòng đời nghiệt ngã
Anh không thể làm em đau thêm nữa
Những tháng ngày hạnh phúc phải không em
Anh nhớ ngày, anh lại nhớ đêm
Một mình bước bên sóng dồi cát trắng
Một nửa bên anh xót xa quạnh vắng
Đâu bóng hình của người mãi yêu thương
Đứng trên bờ nhìn biển mờ sương
Giọt nước mắt chảy vào lòng đắng chát
Xin biển rộng hãy vỗ về bờ cát
Giữ dấu chân mềm ta đã đến bên nhau...
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)