Thứ Sáu, 19 tháng 9, 2014
MỘT NGÀY BUỒN
Hôm nay là một ngày buồn nhất
Gọi mãi, gọi hoài em không hồi đáp
Em cắt dây chuông, lạnh lùng vụt tắt
Em nhẫn tâm anh biết nói gì đây
Cuộc đời anh đã lắm đắng cay
Được gặp và yêu em đời như sống lại
Anh đã yêu em và yêu em mãi
Cứ đắm say như mối duyên đầu
Chẳng lẽ đời này ta lại dễ mất nhau
Ta đã sống những ngày đẹp nhất
Những khi khổ đau những khi bão táp
Ngọn lửa lòng đã sưởi ấm yêu thương
Lên núi lên rừng chín nhớ mười thương
Xuống biển bên nhau những đêm thao thức
Những góc phố đã chung đường chung bước
Đã chung lòng và thao thức vì nhau
Dù em xa anh dù đi đến đâu
Em vẫn trong anh những đêm không ngủ
Yêu em lắm và yêu nhiều hơn nữa
Một tấm lòng thương nhớ vẫn còn đây
Ước được bên em tay nắm trong tay
Ước được ôm em để nghe nhịp thở
Ước được ngắm nhìn em trong giấc ngủ
Ước được hôn em và hôn mái tóc mềm
Yêu mãi trong lòng dù em có quên
Dù em có phụ tình anh chăng nữa
Em mãi mãi trong anh thành ngọn lửa
Ngọn lửa yêu thương nhung nhớ suốt cuộc đời
Vắng một ngày đau đớn lắm em ơi
Anh ngắm lại tấm hình em năm cũ
Ngắm bông hồng xinh như tình hai đứa
Ngắm đôi mắt xinh say đắm buổi yêu đầu
Đi qua một ngày anh sợ mất nhau
Anh sợ kỷ niệm xưa thành dĩ vãng
Sợ những lúc hoàng hôn tắt nắng
Sợ nẻo đường em lạc bước chân đi
Một ngày buồn một ngày dài lê thê
Em có thể giết chết anh
nhưng đừng để tình yêu ta phải hết
Anh mất em nghĩa là anh đã chết
Đâu cần tim ngừng đập phải không em
Cho anh được trở về con đường quen
Cho anh được hôn lên hoàng hôn tím
Cho anh được mang theo lời hò hẹn
Chỉ một lần thôi như lúc ban đầu
Một ngày buồn như thể đã mất nhau
Đừng giận nữa nghe em, đừng giận nữa
Anh là chàng trai quê mùa một nửa
Chỉ biết yêu em là chôn chặt trong lòng...
Gọi mãi, gọi hoài em không hồi đáp
Em cắt dây chuông, lạnh lùng vụt tắt
Em nhẫn tâm anh biết nói gì đây
Cuộc đời anh đã lắm đắng cay
Được gặp và yêu em đời như sống lại
Anh đã yêu em và yêu em mãi
Cứ đắm say như mối duyên đầu
Chẳng lẽ đời này ta lại dễ mất nhau
Ta đã sống những ngày đẹp nhất
Những khi khổ đau những khi bão táp
Ngọn lửa lòng đã sưởi ấm yêu thương
Lên núi lên rừng chín nhớ mười thương
Xuống biển bên nhau những đêm thao thức
Những góc phố đã chung đường chung bước
Đã chung lòng và thao thức vì nhau
Dù em xa anh dù đi đến đâu
Em vẫn trong anh những đêm không ngủ
Yêu em lắm và yêu nhiều hơn nữa
Một tấm lòng thương nhớ vẫn còn đây
Ước được bên em tay nắm trong tay
Ước được ôm em để nghe nhịp thở
Ước được ngắm nhìn em trong giấc ngủ
Ước được hôn em và hôn mái tóc mềm
Yêu mãi trong lòng dù em có quên
Dù em có phụ tình anh chăng nữa
Em mãi mãi trong anh thành ngọn lửa
Ngọn lửa yêu thương nhung nhớ suốt cuộc đời
Vắng một ngày đau đớn lắm em ơi
Anh ngắm lại tấm hình em năm cũ
Ngắm bông hồng xinh như tình hai đứa
Ngắm đôi mắt xinh say đắm buổi yêu đầu
Đi qua một ngày anh sợ mất nhau
Anh sợ kỷ niệm xưa thành dĩ vãng
Sợ những lúc hoàng hôn tắt nắng
Sợ nẻo đường em lạc bước chân đi
Một ngày buồn một ngày dài lê thê
Em có thể giết chết anh
nhưng đừng để tình yêu ta phải hết
Anh mất em nghĩa là anh đã chết
Đâu cần tim ngừng đập phải không em
Cho anh được trở về con đường quen
Cho anh được hôn lên hoàng hôn tím
Cho anh được mang theo lời hò hẹn
Chỉ một lần thôi như lúc ban đầu
Một ngày buồn như thể đã mất nhau
Đừng giận nữa nghe em, đừng giận nữa
Anh là chàng trai quê mùa một nửa
Chỉ biết yêu em là chôn chặt trong lòng...
Chủ Nhật, 7 tháng 9, 2014
QUÁN XƯA
Vội vàng em bỏ quán xưa
Anh buồn như thể lòng vừa mất nhau
Nhớ cơn mưa buổi yêu đầu
Nhớ hoài bánh nậm, nhớ màu chuối xanh
Một mình ngắm phố chiều hanh
Nắng nhòa ngõ vắng mong manh lối về
Mắt nhìn mãi lối em đi
Sao em không thể đi về cùng anh
Ông trời chẳng thể tác thành
Duyên tình đôi nẻo yến oanh đôi đường
Càng yêu, càng nhớ, càng thương
Một mình lệ nhỏ thấm đường em đi...
Anh buồn như thể lòng vừa mất nhau
Nhớ cơn mưa buổi yêu đầu
Nhớ hoài bánh nậm, nhớ màu chuối xanh
Một mình ngắm phố chiều hanh
Nắng nhòa ngõ vắng mong manh lối về
Mắt nhìn mãi lối em đi
Sao em không thể đi về cùng anh
Ông trời chẳng thể tác thành
Duyên tình đôi nẻo yến oanh đôi đường
Càng yêu, càng nhớ, càng thương
Một mình lệ nhỏ thấm đường em đi...
Thứ Sáu, 5 tháng 9, 2014
TIẾNG TRỐNG TRƯỜNG
Cuộc đời đã đi qua bao lần khai giảng
Nghe tiếng trống trường vẫn rộn rã tim ơi
Nghe tiếng trống trường vẫn rộn rã tim ơi
Sao da diết bao bồi hỗi nỗi nhớ
Mái trường xưa trong trẻo những nụ cười
Mái trường xưa trong trẻo những nụ cười
Cây bàng trước sân trường thay lá
Sắc vàng buông lộc biếc lại đâm chồi
Cô bé năm nào đã chật căng tà áo
Bẽn lẽn chào thầy giữa nắng sớm xôn xao
Sắc vàng buông lộc biếc lại đâm chồi
Cô bé năm nào đã chật căng tà áo
Bẽn lẽn chào thầy giữa nắng sớm xôn xao
Ôi nhớ quá những ngày thân thương ấy
Học trò xưa em đang ở nơi nào
Từng cánh chim non bay qua giông bão
Đã trưởng thành giữa cuộc sống thanh cao
Học trò xưa em đang ở nơi nào
Từng cánh chim non bay qua giông bão
Đã trưởng thành giữa cuộc sống thanh cao
Ước chi được trở về nơi trường cũ
Được thỏa niềm vui giữa vẻ đẹp muôn màu
Được đắm mình trên từng trang giáo án
Nghĩa thầy trò thêm ấm áp trong nhau
Được thỏa niềm vui giữa vẻ đẹp muôn màu
Được đắm mình trên từng trang giáo án
Nghĩa thầy trò thêm ấm áp trong nhau
Đã bao năm rồi thời gian trôi lặng lẽ
Tiếng trống thân thương vẫn như buổi ban đầu
Như nhịp tim suốt cuộc đời thổn thức
Đêm cứ mơ hoài giọt nắng sớm xôn xao...
Tiếng trống thân thương vẫn như buổi ban đầu
Như nhịp tim suốt cuộc đời thổn thức
Đêm cứ mơ hoài giọt nắng sớm xôn xao...
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)